Sáng hôm sau, Giang Long dậy sớm hơn, chuyển toàn bộ đồ đạc của Bách Diệp sang phòng mình. Vở kịch anh soạn ra bể show nhưng rốt cuộc vẫn thu được điều mình muốn. Với tính tình của Bách Diệp, nếu không có tình cảm thực sự với anh, chắc chắn cậu sẽ không cho anh động vào mình; chưa kể tối qua, có người còn nói mang sính lễ đến cưới anh. Giang Long vừa lái xe vừa cười toét miệng. Đến lúc gặp bố mẹ và em gái, miệng vẫn ngoác đến tận mang tai.
Giang Ly phát hiện ra sự khác lạ của anh trai đầu tiên. Quá hiểu anh mình, cô không tin anh vui mừng đến thế khi gặp lại gia đình. Cái loại niềm vui đang toát ra từ anh mang màu hồng phần và hình trái tim, hoàn toàn khác thông thường. Nghĩ vậy chứ Giang Ly không hỏi, cô tin chắc, với điệu bộ muốn hét toáng lên rằng “tôi đang yêu” của anh trai thì chả mấy chốc cô sẽ biết tình hình đến từng chân tơ kẽ tóc ngay thôi.
Bách Diệp ngủ đến tận trưa. Cậu cực kỳ hận biểu hiện của mình đêm qua. Đã không đè được người ta thì chớ còn bắn quá nhanh. Thật mất hết cả thể diện! Sờ đến quần áo thì chẳng thấy đâu, gọi Giang Long thì anh không bắt máy, hỏi người giúp việc cũng không ai biết đồ đạc của cậu ở đâu, Bách Diệp đành khoác tạm cái áo bông tắm. Cậu rít gào rung chuyển cả nhà:
– Giang Long, anh ở đâu mau lăn ra đây cho t…
Từ cuối mắc lại trong họng không thốt ra được. Dưới cầu thang, 4 người đang ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cung-giong-nhu-tien-vay/1454713/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.