Hoàng Dương thu xếp ổn ổn mọi chuyện xong thì gần như quên béng mất Đức Nam. Email anh cho y là email thư ký của anh. Anh dặn dò cô chủ tâm tìm trong các mối quan hệ của anh xem có công việc nào phù hợp với người này không thì liên lạc với anh ta. Thư ký của Hoàng Dương trước nay vẫn rất đáng tin cậy nên anh không cần bận tâm đến việc đã giao, chỉ thỉnh thoảng nghe báo cáo. Lần này, vì công việc chưa có bước tiến nào nên thư ký cũng không báo lại. Hoàng Dương cũng quên béng luôn. Anh cũng không kể cho Thủy Tùng về việc Đức Nam đến tìm mình, chẳng phải anh định che giấu gì mà đơn giản là anh thấy chẳng có gì đáng để kể cả. Khi Thủy Tùng nói “hôm nay em gặp một người tên là Đức Nam”, anh vẫn chưa nhớ ra, chỉ “ừ”một tiếng. Câu tiếp theo của Thủy Tùng mới thành công thu hút sự chú ý của anh: “Anh ta nói anh là người yêu anh ta.”
– Cái gì cơ?
Thủy Tùng nhắc lại:
– Có một người tên là Đức Nam nói anh là người yêu anh ta. Hiện anh ta đang sống trong nhà của anh và tiêu tiền từ thẻ dập tên anh.
Thủy Tùng thản nhiên nhìn Hoàng Dương khiến lòng anh như lửa đốt, thốt ra một câu mà anh chỉ muốn cắn lưỡi tự sát.
– Sao em biết?
Thủy Tùng vốn chờ đợi một sự phủ nhận hay giải thích. Ngờ đâu câu đầu tiên Hoàng Dương nói lại chẳng khác gì một lời thú nhận. Cậu cảm thấy hơi nghẹn thở.
– Em vô tình biết thôi.
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cung-giong-nhu-tien-vay/1454708/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.