Chương trước
Chương sau
Chuyện là đến bữa ăn, Thiên vẫn ở lì trên phòng không xuống. Mặc kệ cho nó gọi xuống hay Hiền, Nguyên gọi xuống ăn anh vẫn nhất định không chịu xuống. Vì sao ư? Anh chưa muốn đối mặt với Quỳnh lúc này vì chuyện lúc trước. Quỳnh cũng vậy, tự nhiên lúc đó nhỏ đang nấu ăn, xoay người thì giật mình thấy anh, sau đó anh chủ động hôn nhỏ, hôn xong thì lập tức bỏ đi lên phòng không chịu xuống ăn cơm. Quỳnh cũng không dám gọi Thiên xuống vì ngại, vẫn chưa biết phải đối mặt với anh ra làm sao nhưng trước khi đi lên phòng anh có để lại cho nhỏ 1 câu rằng tối nay anh muốn nhỏ lên sân thượng với anh. Chậc, muốn tránh cũng không tránh được màKhông còn cách nào, Khải đành đi lên đập cửa, dùng mọi cách để ép Thiên phải mở cửa và đã thành công

- Mọi người gọi em xuống ăn cơm, sao lại không xuống_Khải khoanh tay đứng bên cạnh chiếc bàn Thiên đang ngồi

- Em chưa đói_ khuôn mặt lạnh lùng không nhìn Khải trả lời, một tay anh cầm chiếc bút xoay qua xoay lại, tay kia thì đưa lên xoắn xoắn tóc

Nói thì nói vậy thôi chứ bụng anh đang sôi lên từng hồi kia kìa

Khải biết rõ quá rồi mà. 7 năm cùng chung sống với nhau, 7 năm anh em tri kỉ chả nhẽ Khải lại không hiểu là anh đang ngại không muốn đối mặt với Quỳnh?

- Là em đang chưa muốn gặp Quỳnh hay em đang ngồi nghĩ cách tối nay tỏ tình như thế nào cho hợp lí?_Khải nở 1 nụ cười ranh ma như kiểu thám tử đã phá vỡ được 1 vụ án giết người và đanh vạch mặt hung thủ

Nói đến đây, Thiên Tỉ không khỏi giật mình. Tại sao anh ấy biết được, lúc ấy anh Khải và mọi người đang ở phòng tập nhảy cơ mà?

Thấy Thiên đơ người ra 1 lúc Khải mới nói tiếp

-Sao, bị anh nói trúng tim đen rồi chứ gì?

- Sao....sao anh biết?

Khải đưa tay vuốt chiếc mũi cao bước đi từng bước

- À, cái lúc Quỳnh đánh rơi cái bát, binh anh đã nghe thấy và chạy xuống xem thử có chuyện gì xảy ra thì bắt gặp nụ hôn đầu tiên của em_Khải vừa nói vừa nhìn Thiên, đoạn cuối còn chỉ chỉ vào đôi môi của chính mình như thuật lại hành động của Thiên

Ặc, thôi xong, đã bị phát hiện. Ơi trời ơi

- Vậy tối nay em định thế nào đây a?

Nhanh chóng thu lại biểu cảm ngạc nhiên vừa rồi, bây giờ Thiên lại trở về là 1 Thiên Tỉ cao lãnh và lạnh lùng

- Chả thế nào cả, nếu anh đã biết rồi thì em cũng chẳng giấu gì, em sẽ không tỏ tình theo mấy cái kiểu tầm thường, cổ lỗ sĩ như 1 khung cảnh thơ mộng và lời nói ngọt ngào đâu

Đúng, Thiên là chàng trai Nhân Mã và Nhân Mã luôn quan niệm, tỏ tình rất là "sến" và không cần thiết. Họ tự thấy hành động của họ đã nói lên rất đầy đủ tình cảm của mình rồi, đối phương phải tự hiểu

Quỳnh là một cô gái thông minh, nhất định nhỏ phải biết là anh yêu nhỏ đến nhường nào

Lấy lại phong độ, Thiên bước xuống nhà, ngồi đối diện với Quỳnh, cầm bát đũa ăn 1 cách ngon lành coi như chưa có chuyện gì xảy ra

Tối đến, theo như lời nói của Thiên Tỉ, Quỳnh hít 1 hơi thật dài để lấy dũng khí bước lên sân thượng. Quả thực anh đã ở đó từ bao giờ

- Anh Thiên_ nhẹ nhàng lên tiếng gọi Quỳnh bước dần về phía anh

Anh đứng đó, hai tay bỏ trong túi quần nhìn xuống thành phố. Nghe tiếng gọi, anh xoay người nhìn nhỏ

- Qua đây

Nghe lời, Quỳnh cúi mặt bước tới đứng đối diện với Thiên

- Ngẩng đầu lên_ cách ra lệnh ngọt ngào ????

Nhỏ ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt ấy. Vì ánh điện của thành phố tác động nên cả đôi mắt của anh và nhỏ nên đôi mắt đó lấp lánh nhìn rất đẹp

- Tôi biết rằng em thích tôi

Hả? Cái gì vậy? Quỳnh giật mình nhìn Thiên ( cái này là tỏ tình sao anh Thiên?????)

- Dạ?_nhỏ ngơ ngác vẫn chưa hiểu anh đang nói gì

- Em là cô gái thông minh nên em cũng biết rằng.......tôi yêu em, đúng chứ?

Thật là thẳng thắn a

"thịch thịch thịch"

Tim của Quỳnh bắt đầu đập nhanh

- Tôi yêu em và em cũng yêu tôi vì vậy, em làm bạn gái của tôi được chứ?

"Bùm" trái tim vì sung sướng đã nổ banh rồi, anh vừa nói gì á? Có phải mơ không nhỉ?

Thấy Quỳnh vẫn còn ngơ ngác, Thiên Tỉ bất giác cười nhẹ

- Tôi tôn trọng quyết định của em, em bao giờ có câu trả lời rồi nói cũng được_ nói xong, anh cứ thế lạnh lùng xoay người bước đi

Ây da, nên nói thế nào đây, hành phúc tuôn trào khiến Quỳnh không nói nổi nữa rồi

- EM ĐỒNG Ý

Bước chân Thiên Tỉ chậm lại rồi dừng hẳn. Anh xoay người nhìn lại Quỳnh- người mới trở thành bạn gái của anh cách đây vài giây rồi bước tới ôm lấy Quỳnh

"Bốp bốp bốp"

Tiếng vỗ tay từ 2 phía vang lên

- Có nên ăn mừng không ta?_nó vui mừng nhìn cô bạn thân

- Em gái, chúc mừng em_Hiền cũng vui không kém

- Ây da, vậy là chúng ta đều đã có đôi có cặp rồi haha_Nguyên cười cười đập tay với Khải

Vui, hôm nay là ngày hạnh phúc???

Trở về phòng, Thiên khoá chặt cửa và........

-Yeah, tuyệt vời, Quỳnh đồng ý rồi hura

Anh ôm lấy Kuma xoay vòng khắp phòng ( trời ơi, Thiên cao lãnh của tôi ở đâu rồi kìa????)

Thật sự mà nói thì anh đang vui lắm. Vừa nãy khi đứng trước Quỳnh nói mấy câu kia anh cũng run lắm chứ đùa à. Khi Quỳnh nói đồng ý anh vui muốn nhảy lên nhưng phải giữ hình tượng chứ

Khoan đã, tỏ tình kiểu gì mà hoa không có, nhẫn cũng không, cái gì cũng không. Đó là cách tỏ tình của Nhân Mã á hả? Mà kệ đi, dù gì Quỳnh và anh đều cảm thấy vui

Chúng ta lại có thêm 1 cặp rồi????
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.