Buổi sáng sớm. Mỹ Tuệ thức dậy cả người mệt mỏi. Chắc đên qua là 1 ngày rất kịch tính của cả hai người. Mỹ Tuệ mở mắt quay sang,cứ tưỡng anh sẽ dậy sớm rồi đi làm như mọi hôm.Nhưng hôm nay anh vẫn nằm cạnh cô.Mỹ Tuệ vui mừng, vì lâu lắm rồi họ mới như vậy.Lúc này Trịnh Hàn cũng đã mở mắt,nhìn cô sau đó nói:
-" Em dậy sớm vậy, nhắm mắt ngủ thêm tí đi" Nói xong anh đặt lên trán cô một nụ hôn, sau đấy nhắm mắt ngủ tiếp.
Mỹ Tuệ thấy kì lạ....Hôm nay đâu phải là ngày nghĩ đâu, sao anh ấy vẫn chưa đi làm.Cô vôi nhắc khẽ anh:
-" Hôm nay anh không đi làm sao? muộn rồi đấy"
-" Em quên anh là sếp sao, đi bao giờ chả được, chẳng ai có thể trừ lương anh. Nhắm mắt ngủ tiếp đi"
Thế là hai người cứ nhắm mắt ngủ tiếp với nhau.
[....]
Buổi sáng nay vẫn cứ như mọi hôm vậy, Sở Khiêm đón Khả Di đi. Nhưng hôm nay lại khác Khả Di chẳng muốn ra ngoài , chỉ muốn ở nhà:
-" Anh cứ đi làm việc đi, không cần mỗi ngày đứng trước nhà như vậy nữa, hôm nay tôi không muốn đi làm, mai sau nếu có chuyện gì tôi sẽ gọi cho anh" Thật sự là vì không muốn anh cứ đón qua đón lại như vậy, thật sự cũng cảm thấy phiền tới anh....Nên hôm nay lấy lí do không muốn đi làm.
-" Nếu em không khỏe chỗ nào em cứ gọi điện cho anh, anh đi làm đây, tạm biệt"
Sở Khiêm lên tiếng tiếp dặn dò người ở trong nhà cô:
-" Chị hãy chăm sóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-tong-tai-va-co-vo-bac-si/1735555/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.