Trịnh Hàn cũng từ công ti về.Mỹ Tuệ đã đứng từ ngoài cửa chờ anh về nhà, vì hôm nay anh có gọi điện về hôm nay về sớm nên cô với Thư chờ anh. Anh bước đến vào Thư đã dở cái tính thích vây quanh người khác.
Thư choàng lấy tay anh, nhìn anh cười vui vẽ như bản thân mới là chủ nhân. Mỹ Tuệ tính mở miệng và tiến gần để chào mừng anh trở về, nhưng cũng đã bị giọng nói của Thư làm cô ngăn giọng lại:
-" Hàn.... mừng anh trở về nhà!"
Hàn ban đầu còn nhìn Mỹ Tuệ cười vui....Nhưng khi bị Thư choàng lấy tay anh cảm thấy rất khó chịu.Mặc dù anh từng yêu cô sâu đậm bao nhiêu bây giờ anh lại cảm thấy khó chịu bấy nhiu.Anh lấy tay mình gạt lấy tay của Thư:
-" Em buông anh ra đi"
Khi Hàn nói vậy Thư đành gỡ tay, lại dở cái bộ mặt như ủ rủ, vô tội, dịu dàng, như uất ức.
-" A.....Em xin lỗi em quên mất là anh đã có vợ sắp cưới" Nói xong liền quay sang nhìn Mỹ Tuệ vẽ mặt như ân hận vậy " Em xin lỗi nha chị Mỹ Tuệ em quên mất, tại trước đây em quen như vậy với Hàn rồi, chị đừng để bụng, em không có ý gì đâu ạ"
Hàn nghe xong đưa áo với lại chiếc túi của mình cho quản gia.Cô cũng chỉ nhìn Thư rồi mĩm cười như là không có gì cả, nhưng trong sâu thẩm cô, cô đã cảm thấy rất khó chịu, như bản thân cô mới là người ngoài vậy.Hàn bây giờ qua bên cạnh ôm lấy eo cô,nhìn lấy cô cười một cách hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-tong-tai-va-co-vo-bac-si/1735550/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.