Sau 1 tuần
Một tuần vừa rồi, có lẽ tôi khóc hơi nhiều! Trong 1 tuần tôi chỉ ngủ, ngồi suy nghĩ, khóc! Và cũng trong 1 tuần, tôi nhận được 1 tin dữ: đó là phẫu thuật thất bại, "Gorilla" nhà tôi phải sống thực vật cả đời! Tôi hỏi anh ấy ở đâu, không ai cho tôi biết!
Có lẽ, tôi nên chấp nhận sự thật thôi! Sự thật là anh sẽ không bao giờ.....không bao giờ có thể mỉm cười với tôi! Sự thật là anh sẽ không bao giờ có thể nắm tay tôi và hứa những điều tốt đẹp! Sự thật là anh có thể....sẽ không bao giờ mở mắt và.....nhìn tôi nữa!
Cuộc sống đúng là không nói trước được điều gì. Tại sao, mới ngày trước anh còn cùng tôi ăn tối, cùng tôi chụp ảnh cưới, cùng tôi hẹn hò.......Mà ngày hôm sau, cho dù là bóng dáng, cho dù là 1 chút dấu vết cũng không thấy?
Tôi bật radio lên. Tại sao bình thường tôi thích nghe những bài nhạc sôi động mà bây giờ không tự chủ được lại nghe nhạc buồn? Vắng anh thôi mà! Tại sao tôi lại đau đến thế!
Tiếng nhạc vang lên.
" Tình yêu sắp hết
Chắc ai cũng từng rối bời!
Giờ ai có lỗi?
Tất cả chỉ là lý do.
Ai và ai không hợp?
Hay vì người thứ ba?
Hứa ngày xưa không bao giờ xa em thế mà.....
Tình yêu cứ thế
Nhắm mắt yêu rồi đau lòng!
Làm sao biết trước
Tổn thương lại về nữa không?
Một tình yêu thơ dại!
Trao 1 người dễ yêu......
Kìm lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-toi-va-tong-tai-cao-ngao/2264524/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.