Điệp Ngữ bận rộn hơn, bởi vì tập ảnh chụp từ Takla Makan đã có người tài trợ. Tiếp theo là biên soạn, đóng sách, rồi đến tuyên truyền, đủ làm cô bận bịu.
Kỳ thực bây giờ cô đã tích được một khoản tiền nho nhỏ. Khoản tiền đó cô chưa từng động vào, mặc kệ khó khăn ra sao cũng không động tới. Cô muốn lập ra một cái Quỹ Hải Sinh, chuyên giúp đỡ các nhiếp ảnh gia. Không phải là vĩ đại gì, chỉ là muốn tiếp tục ước mơ của Hải Sinh.
Hôm đó, trên đường từ nhà xuất bản Ốc Đảo về, gặp phải Cung Phát Thần.
Nói là gặp, thì không bằng nói là đụng phải.
Xe cô đụng phải một chiếc Cadillac, trong garage. Chuông báo động của xa lập tức kêu lên, chủ xe chạy tới. Chính là Cung Phát Thần.
Điệp Ngữ cắn môi, cười nhạo loại “nghiệt duyên” này.
Cung Phát Thần mặc một chiếc áo gió màu đen, bên trong là một chiếc áo màu tối. Tuy là màu tối, nhưng lại khiến người khác thấy màu sắc ngập tràn, đẹp đẽ quý giá.
Rất ít người dám mặc màu sắc như vậy. Nhưng Cung Phát Thần lại có thể hưởng thụ loại xa xỉ đó. Không còn trẻ, nhưng sức cuốn hút vẫn như xưa.
Anh ta ung dung đi về phía cô, bên khóe miệng là nụ cười nhạt nhẽo, “Sao hả, em có thù với Cadillac của tôi hả?”
Điệp Ngữ lập tức cười yếu ớt, “Xin lỗi nhé, Cung tổng, vừa mới học lái xa, không nắm vững tay lái, nên mới đụng phải. Tôi bồi thường có được không.” Trong giọng nói mang đậm sự đùa cợt và khách sáo.
Cung Phát Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-toi-giong-cut-cho/1716097/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.