Có đôi khi trên mặt và trong lòng lại trái ngược nhau.
Từ không biết che dấu. Sau là nóng lòng che dấu. Sau đó chán ghét che dấu. Đến cuối cùng là, gần như mượn che dấu để cải thiện tâm trạng.
Cho nên càng ngày, tiếng cười càng lớn.
Tôi đã làm cho tôi thoải mái hơn.
Tôi hy vọng tôi sẽ thoải mái hơn.
Cả đời người chỉ có vài chục năm, lãng phí là đứa ngốc.
Nhưng tôi lại trốn trong nhà, ôm một bát salad, xem Shin – cậu bé bút chì.
Shin rất đáng yêu. Thường xuyên nói mấy câu mà người lớn cũng không nghĩ tới. Ở trong lòng một đứa bé, thế giới của người lớn buồn cười và đáng sợ cỡ nào nhỉ?
Rất buồn cười là, người lớn đều đã từng là trẻ con, mà cuối cùng lại quên mất tâm trạng lúc còn nhỏ, thường xuyên cười nhạo lúc nhỏ đã ngốc nghếch ra sao.
Vậy rốt cuộc thì ai mới là người ngốc?
Trạc Sướng, tôi cảm thấy tôi sắp bị cậu ép điên rồi.
Thật là buồn cười.
***
Sau khi Điệp Ngữ bị bắt ở trước cửa nhà một cách oanh liệt, cuộc sống của cô đã hoàn toàn bị đảo lộn.
Cô từng cảm thấy gặp được Cung Phát Thần chính là việc tồi tệ nhất trong cuộc đời cô, sau này cuộc sống của cô sẽ không thể tệ hơn được nữa.
Kết quả là, bây giờ cô đã cảm thấy Mẫn Hạo Trung nói đúng. Có một số việc tốt nhất là không nên dùng từ “Tuyệt đối”, “Vĩnh viễn” linh tinh. Hơi sớm.
Trong nhưng ngày tháng cô không thể ra ngoài, Lỗ Kỳ đột nhiên kết hôn.
Ngay khi cô rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-toi-giong-cut-cho/1716086/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.