Bùm.. Bùm..
Vào thời khắc này, ngàn tia sáng chói lóa nổ tung trên bầu trời rồi bung tỏa, rực rỡ, lấp lánh.. Bên ngoài cánh cổng của khu cách ly, người người nhà nhà đang náo nức đón chào một năm mới đến, rồi quây quần bên mâm cổ đêm giao thừa, họ cười nói, họ chúc nhau những điều tốt đẹp cho năm mới sang. Còn tôi, trong khu cách ly bệnh dịch, cùng với các đồng nghiệp đang ngày đêm chống dịch, cố gắng giữ lại sự sống cho hàng trăm con người đang mắc phải thứ bệnh quái ác. Tôi chẳng thể nào vui nổi trong thời khắc này, cả người mệt mỏi ê ẩm, lại thêm bức bối với bao nhiêu thứ đồ bảo hộ trên người. Theo nghề được vài năm, trải qua đủ mọi cảm xúc, có lúc cảm thấy tự hào vì công việc của mình, có lúc cảm thấy hạnh phúc với danh xưng những thiên sứ áo trắng, nhưng cũng có lúc hụt hẫng, ray rứt, đau lòng vì phải chứng kiến những cảnh sinh ly tử biệt. Bản thân tôi chưa bao giờ cảm thấy hối hận vì lựa chọn nghề này, ít ra thì nó mang ý nghĩa cao đẹp, và còn có thể nuôi sống bản thân tôi, một đứa trẻ mồ côi lớn lên bằng những đồng tiền từ thiện của các nhà hảo tâm. Một đợt gió lạnh vừa thổi ngang qua, vài giọt sương khuya đọng trên những tán lá cây rồi rơi xuống vai áo, cảm giác có ai đó đang bước đến từ phía sau, tôi xoay người lại, thì ra là bác sĩ Lan, trên tay chị ấy là một tách cà phê nóng còn nghi ngút khói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-thien-than/2556226/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.