Chỉ vài ngày không gặp mà Thủy Tiên đã xuống sắc trong thấy, tinh thần của cô ấy không tốt lên được chút nào cả, điều này càng làm cho bệnh tình nghiêm trọng hơn mà thôi. Tôi muốn an ủi động viên nhưng cũng không có cách nào khác, vì vốn dĩ đó không phải là sở trường của tôi. Nhớ lại những ngày trước đây, mỗi lần gặp Thủy Tiên ở nhà của Thế Vinh, cô ấy lúc nào cũng tươi sáng rạng rỡ, trẻ trung và tràn đầy sức sống. Mặc dù tôi đã rất ghét Thủy Tiên, nhưng cũng chưa bao giờ phủ nhận rằng cô ấy rất đẹp, sắc xảo, nóng bỏng và tự tin. Còn giờ đây, nhìn cô ấy thật khiến cho người ta thấy đau lòng. Bích Chi nói tôi tự dưng lại hóa thành bồ tát từ khi nào, sao lại quan tâm cảm thương đến người mình từng ghét cay ghét đắng như vậy. Tôi chỉ cười, bởi vì không thể giải thích được, có thể là cô ấy xuất hiện trước mặt tôi vào lúc cô ấy đáng thương nhất, một người sắp rời xa cõi đời này thì ta còn cố sân si với họ làm gì. Cũng có thể là vì bây giờ giữa tôi và Thủy Tiên đã không còn người đàn ông ấy đứng giữa. Mà cũng có thể là tôi đã thay đổi. Từ dạo tôi gặp Minh Kiên, hay từ khi tôi có được hạnh phúc.
- Tôi còn bao nhiêu thời gian nữa?
- Còn bao nhiêu thời gian nữa, câu trả lời do cô quyết định.
Thủy Tiên quay lại nhìn tôi, đôi mắt thâm quầng hằn lên bao nhiêu là tuyệt vọng.
- Nếu cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-thien-than/2556206/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.