🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Là cô không rõ hắn ta đang tính toán cái gì, nhưng sao lại bảo cô nợ hắn một cái bạt tai chứ?

----

Lệ Băng lấy hết can đảm kéo hắn ra một góc sau khi tan học. Và bây giờ cô ngây ngốc nhìn cái người kia đang trầm ngâm khuôn mặt sau khi nói: "Nếu cô đã xin lỗi thì tôi cũng không so đo. Vậy coi như cô nợ tôi một bạt tai."

Ô. Rõ ràng là đánh hai lần mà. Vả lại...

"Tôi muốn hỏi anh một việc."

Giọng cô thanh thoát phảng phất bên tai như làn gió khiến người ta không dám thở mạnh để có thể hưởng thụ thêm cơn gió này.

Cơn gió mang đến cảm giác an tâm, tĩnh mặc, lắng đọng.

Kawazaki không lên tiếng, chỉ mím nhẹ cánh môi anh đào nhạt nhìn cô.

Ánh nắng loang lổ xuyên qua tán lá soi lên một mảng trên làn da trắng tựa như men sứ, le lói một ít tia nắng phản chiếu hắt ra, gương mặt nghiêng nghiêng nhìn về phía cô.

Trầm mặc như ngưng lại thời gian, khoảnh khắc này cô cảm giác như hắn thật cô đơn. Một cậu bé đáng thương.

Hẳn quá khứ đã bào mòn đi sự năng động vốn có của một thiếu niên tuổi đôi mươi. Giống như...cô?

"Cô nói đi." Không tự nhiên khi bị nhìn như đang muốn xuyên thấu mình, hắn lên tiếng cắt đứt cái không gian khiến anh ngượng ngập này.

Cô nhìn hắn, đôi mắt to tròn đen thẳm, kiên định nhìn thẳng vào hắn. Hít sâu một hơi, làn da trắng sáng trong suốt bị ánh mắt trời chiếu lên càng làm cô trông mờ ảo như có thể biến mất bất cứ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-quy/200489/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.