Dứt nụ hôn ướt ái một sợi chỉ bạc kéo ra, Tịnh Y với ánh mắt say tình nhìn Thần Vũ. Chạm phải ánh mắt của cô anh thực sự không thể kiềm chế nổi bản thân nữa rồi, còn chút lý trí cuối cùng của bản thân anh liền nói với cô.
- Em say rồi đừng loạn nữa, để anh đưa lên phòng nghỉ, ngoan nào.
Nhưng chút lý trí ấy cuối cùng cũng bị Tịnh Y đánh cho vỡ vụn khi anh nhìn thấy vai váy của cô tuột. Cái cổ trắng ngần thu hút vào tầm mắt của anh, nhìn người con gái dưới thân lúc này anh thật sự không kiềm chế nổi nữa rồi.
- Tịnh Y cho anh được chứ?
Nghe được câu hỏi này người con gái dưới thân ngại ngùng đỏ mặt mà gật đầu, cô nghĩ dù sao anh và cô cũng đã yêu nhau hơn một năm nay, anh cũng có nhu cầu của bản thân cô không thể suy nghĩ cho riêng mình được, nhưng ở đây cô nghe nói là rất đau, cảm giác đó cô thực sự không nghĩ nó sẽ như thế nào. Cô liền thỏ thẻ nói với anh.
- Anh có thể nhẹ nhàng một chút được không?
- Tất thảy mọi sự nhẹ nhàng yêu thương anh đều dành cho em.
Nhận được sự đồng ý của cô anh liền bế cô lên, Tịnh Y vội vàng bám vào cổ anh để tránh bị ngã. Vào đến phòng của Thần Vũ anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng từ từ chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần tay anh bên dưới cũng không ở yêu mà nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-quy-vuong-thi-lam-oanh/2657743/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.