Sau việc Hàn Tử Huyên đi tìm bạn trai mới, Vũ Thiên Phong liền cầu hôn Hàn Tử Huyên:
" Tử Huyên, gả cho anh.
Tương lai của anh chỉ cần có em là đủ.
Sau này, dù em vui hay buồn, anh đều ở bên cạnh em. "
Vũ Thiên Phong nói rồi, anh không cần đợi câu trả lời của Hàn Tử Huyên. Anh nhanh chóng đeo nhẫn vào ngón áp út của cô. Ngay lúc này, Hàn Tử Huyên cũng đã rơi nước mắt vì hạnh phúc.
Sau hôn lễ của hai người, đêm đó, cả hai người quay trở về phòng ngủ. Hàn Tử Huyên bước vào trong trước và Vũ Thiên Phong đi theo sau cô để khóa cửa.
Hàn Tử Huyên quay sang nhìn Vũ Thiên Phong, gương mặt cô đầy vui vẻ, cô lắc lắc, nói:
" Đêm nay sẽ không có động phòng đâu!
Anh quyết đấu với em đi, đánh thắng em thì chúng ta động phòng. "
Hàn Tử Huyên dùng ngón trỏ của mình nâng cằm Vũ Thiên Phong, đầy thách thức:
" Dám không? "
Dứt lời, Hàn Tử Huyên gãi gãi mũi, mặt hơi ngước lên có chút tự cao, cố tình nhắc nhở Vũ Thiên Phong:
" Anh cẩn thận, em biết Karate đó... "
Hàn Tử Huyên chưa nói hết câu đã bị Vũ Thiên Phong bế lên và ném lên giường. Áo của Vũ Thiên Phong cũng đã bị anh cởi bỏ. Hàn Tử Huyên nằm trên giường, ra sức ngăn cản anh:
" Đợi một chút, ông xã. "
" Anh không muốn đợi nữa.
Đã đủ lâu rồi. "
Nói rồi, Vũ Thiên Phong bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ong-trum-hac-dao/2217154/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.