Đã hai năm trôi qua, cứ mỗi buổi sáng, Hạo Nhiên đều xuất hiện ở trước cửa nhà của Hình Thi. Anh cùng cô tập thể dục ở đươi chung cư, mang nước cho cô rồi lại đưa cô đi làm.
Lúc đầu, Hình Thi tỏ ra mặt sự không thích, liên tục phàn nàn anh. Kêu anh đừng làm phiền cuộc sống của cô. Nhưng lâu dần, Hình Thi cũng không để ý đến những việc này nữa. Vì cô biết, dù có nói thế nào, Hạo Nhiên vẫn chỉ làm theo ý của bản thân.
Hạo Nhiên đứng trước cửa đợi Hình Thi, cô lại vờ như không thấy anh. Anh mang nước đến cho cô, cô lại một mực từ chối không nhận. Anh ngỏ ý muốn đưa cô đi làm, Hình Thi lại nói mình có thể tự lái xe đi được. Tóm lại, Hình Thi luôn từ chối ý tốt của Hạo Nhiên, nhưng anh vẫn quyết tâm không bỏ cuộc.
Hôm ấy, vẫn như thường ngày, Hình Thi đều đi tập thể dục. Nhưng lạ một điều, cô không thấy Hạo Nhiên đứng đợi mình như mọi ngày. Trên đường tập thể dục, thiếu vắng anh, Hình Thi cảm nhận rõ được bản thân vừa bị mất mát thứ gì đó. Nhưng rồi, cô lại dập tắt suy nghĩ ấy.
" Tất cả đã kết thúc lâu rồi.
Nếu đã không yêu nhau nữa, mình cũng không muốn để anh ấy có cơ hội để ảo tưởng. "
Nghĩ vậy, nhưng lòng Hình Thi lại có chút nhói đau. Đến bây giờ, cô vẫn chưa thể quên được Hạo Nhiên. Chỉ là, cô còn giận. Cô giận anh vì chia tay không có lý do. Đó cũng là điều mà nhiều năm nay Hình Thi luôn trăn trở trong lòng.
Hôm ấy, sau khi tập thể dục xong, Hình Thi quay về nhà của mình và thay quần áo để chuẩn bị đến bệnh viện. Trên đường đi, cô đã dừng trước một tiệm caffee và bước vào trong. Cô gọi cho mình một ly caffee, đang đứng chờ thì nghe tiếng có người gọi mình:
" Hình Thì? Là cô sao? "
Vừa nghe tiếng kêu, Hình Thi liền quay người lại nhìn thì thấy Hàn Tử Huyên đang đi đến. Cô ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Hàn Tử Huyên liền hỏi.
" Hàn tiểu thư, cô cũng đến đây sao?
Cô đến cùng Vũ tổng à? "
" Không có!
Tôi đến cùng một người anh. Chúng tôi hẹn nhau ở đây, nếu đúng thì giờ này anh ấy cũng đã đến rồi. "
Hàn Tử Huyên nói rồi cô nhìn đồng hồ đeo tay, tỏ vẻ có chút không hài lòng.
" Lúc trước nghe nói Vũ tổng bị thương, ngài ấy đã khỏe lại chưa? "
" Anh ấy đã khỏe nhiều rồi.
Cũng đã có thể đến công ty. "
Hàn Tử Huyên vừa nói, cô vừa thầm trách trong lòng về Vũ Thiên Phong. Vừa khỏe lại, Vũ Thiên Phong đã vội vàng lôi cô vào phòng. Xém chút nữa Hàn Tử Huyên đã phải hủy cuộc hẹn sáng nay.
Cô vừa nghĩ rồi, ở công ty, Vũ Thiên Phong cũng vừa bị hắt hơi. Anh nghĩ, chỉ có thể là do Hàn Tử Huyên vừa rủa anh thôi.
" Tôi nghĩ, Vũ tổng nhanh khỏe lại cũng là do có Hàn tiểu thư chăm sóc chu đáo mà thôi. "
Hình Thi vừa trêu đùa, nhưng cũng vừa ngưỡng mộ Vũ Thiên Phong và Hang Tử Huyên.
Lại có thêm một người nữa vào quán, lần này là Hạo Nhiên. Vừa thấy Hàn Tử Huyên, anh liền vui mừng reo lên:
" Tử Huyên, anh đến rồi.
Xin lỗi, anh đến trễ. "
Lúc này, Hạo Nhiên nhìn thấy một dáng lưng đang đứng cùng với Hàn Tử Huyên. Nhưng anh hoàn toàn không nhận ra đó là Hình Thi. Nghe giọng nói rất quen thuộc phát ra từ phía sau, Hình Thi vội quay lại nhìn thì thấy Hạo Nhiên. Cả hai nhìn nhau có chút bất ngờ, không ngờ vô tình gặp nhau tại đây. Không biết hai người là có duyên hay nghiệt duyên đây?
" Anh Hạo Nhiên, anh đến rồi sao? Anh đến trễ, hôm nay anh phải mời em đó. "
Nói rồi, Hàn Tử Huyên thấy Hạo Nhiên vẫn đứng sững. Cô liền nhớ đến mình chưa giới thiệu cho hai người quen biết nhau bèn nói:
" À Hình Thi, đây là Hạo Nhiên.
Là người anh đã có hẹn với tôi hôm nay.
Còn đây là Hình Thi, cô ấy là bác sĩ. "
Hàn Tử Huyên vẫn còn ngây thơ, đứng đó giới thiệu hai người với nhau. Cô chưa từng biết, họ đã quen biết nhau từ trước
" À, Hàn tiểu thư, thật ngại quá, tôi chợt nhớ ra có việc gấp phải đến bệnh viện.
Hôm nào có thời gian, tôi sẽ mời cô đi uống nước. "
Vẻ mặt Hình Thi đầy hốt hoảng, cô không lường trước được sẽ gặp Hạo Nhiên ở đây. Bây giờ, cô vô cùng lúng túng rồi nhanh chóng rời đi. Quên mất việc mình vừa gọi nước uống.
Hàn Tử Huyên vẫn không biết tại sao Hình Thi lại có vẻ hốt hoảng đến vậy. Chắc là cô có việc thật sự gấp nên mới như vậy.
Khi người bán mang trên tay ly caffee nhưng lại không thấy Hình Thi đâu, bèn hỏi Hàn Tử Huyên:
" Xin hỏi, vị tiểu thư lúc nãy gọi caffee đi đâu rồi? "
" Cô ấy có việc phải đi rồi. "
" Vậy ly caffee này thì sao? "
" Tôi sẽ lấy nó. "
Hạo Nhiên bất ngờ lên tiếng trả lời khiến Hàn Tử Huyên có chút nghi ngờ trong lòng. Cô rất ít khi thấy anh uống caffee vì cô vốn biết, anh luôn quan tâm đến sức khỏe của mình. Caffee có chứa caffeine nên không hề tốt cho sức khỏe. Vậy mà bây giờ, anh lại chấp nhận mua lại ly caffee mà Hình Thi vừa gọi.
Sau khi Hàn Tử Huyên gọi nước uống và đã được mang ra, cả hai người cùng ngồi vào bàn nói chuyện. Thấy Hạo Nhiên vẫn nhìn ly caffee đầy thẩn thờ, cô liền hỏi:
" Hạo Nhiên, anh sao vậy? "
" Không có gì! "
" Em hỏi anh việc này.
Anh và Hình Thi quen nhau từ trước, đúng không?
Lúc nãy thấy ánh mắt anh nhìn cô ấy rất kỳ lạ? Em chưa từng thấy ánh mắt ấy anh nhìn ai cả? "
" Anh không chỉ quen Hình Thi, mà còn biết rõ về cô ấy. "
Là người khiến anh hai năm trước phải quay về tìm. "
Hàn Tử Huyên vừa nghe xong đầy sững sốt, hóa ra người mà Hạo Nhiên luôn tìm kiếm, lại ở ngay bên canh Hàn Tử Huyên. Lúc này, cô mới chợt phát hiện, lúc trước cô thấy dáng lưng của Hình Thi rất quen là do những năm đi học, Hạo Nhiên hay đưa Hình Thi đi chơi. Hàn Tử Huyên vì luôn nhìn từ phía sau, chưa từng biết mặt người bạn gái này của anh. Quả nhiên, trái đất này thật nhỏ.
Tại bệnh viện, Hình Thi sau khi đến nơi thì cô liền khoác vào chiếc áo blouse. Trong lúc cô đang xem bệnh án của bệnh nhân thì nghe tiếng gõ cửa liền mời vào. Một cô y tá trên tay cầm một bình nước cách nhiệt, mang vào cho Hình Thi và nói:
" Bác sĩ Hình, vừa rồi có một anh chàng nhờ tôi mang cái này vào cho cô. "
" Cô có biết người đó là ai không? "
" Không biết. "
" Được rồi, cảm ơn cô. "
Hình Thi nhận lấy bình nước và cảm ơn cô y tá đã mang vào giúp mình. Khi cô y tá ra ngoài, Hình Thi phát hiện, trên thân mình có dán một tờ giấy note, ghi rằng:
" Thức uống bổ dưỡng dành cho người bệnh đau dạ dày.
Đừng uống caffee nữa. "
Bên dưới không ghi tên người gửi nên Hình Thi không biết là ai gửi cho mình. Nhưng tại sao người này lại biết cô bị bệnh đau dạ dày. Người duy nhất biết cô bị đau dạ dày, chỉ có Hạo Nhiên. Nhưng cô nghĩ, có lẽ anh đã quên chuyện nhỏ nhặt này từ lâu rồi.
Hình Thi mở nắp bình nước ra, hương thơm bay thoang thoảng khiến cô không thể kiềm lòng được. Nhấp môi một chút, là trà gừng mật ong, trà vẫn còn ấm. Đây là thứ nước mà ngày còn đi học cô hay uống. Trà gừng bỏ chút mật ông, hương vị dễ chịu, thơm ngọt lại còn dễ uống. Không bao lâu, Hình Thi cũng đã uống cạn bình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]