Người đàn ông đi đầu, cũng khẽ gật đầu xem như đã biết, rồi thẳng lưng đi về phía trước. khi đi cách xa một đoạn, người phía sau anh ta mới tiến lên đi gần anh:
- Tổng giám đốc, cô gái vừa rồi hình như không nhận ra anh.
Anh ta không có phản ứng lại, mà vẫn đi tiếp. Người này là tổng giám đốc Lâm Phong trong truyền thuyết của tập đoàn Kỳ Phong, người gặp người thích, vậy mà khi đối mặt với ánh mắt của cô gái đó, anh chỉ thấy sự bối rối do chột dạ, chứ không phải sự kích thích vì ngưỡng mộ, rõ ràng cô không biết anh. Cô ấy khẳng định là nhân viên của công ty anh nhưng lại không biết tới tổng giám đốc của mình, cũng thật đặc biệt đi, mà hình như tên của cô là Hà Phương, anh khẽ tự ghi nhớ cái tên này.
Nhốt mình trong không gian chật hẹp của nhà vệ sinh, co người lại như tư thế của em bé sơ sinh trong bụng mẹ, lúc này đây cô muốn thu mình lại, hạn chế phần nào sự hiện hữu của bản thân. Thế giới này thật rộng lớn, rời xa sự bảo bọc yêu thương của gia đình, cô cũng chỉ như hạt bụi nhỏ nhoi giữa sa mạc rộng lớn, tự mình đương đầu và tự mình vượt qua nếu như muốn tồn tại. Cảm giác lạc lõng này khiến cô rất khó chịu.
Bên ngoài bỗng vang lên tiếng nói điệu đà có chút quen thuộc.
- Cậu biết Hà Phương của phòng kinh doanh bên bất động sản chứ ? Nghe đồn chị ta là les đó.
Người đi cùng thốt lên tràn đầy kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-nang-e-tu-ky/53257/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.