"Note: Cấm trẻ vị thành niên"
Tối hôm đó, Hà Phương vừa tắt đèn tính lên giường đi ngủ, liền nghe tiếng gõ cửa phòng rất khẽ, mặc dù thắc mắc nhưng vẫn bật đèn ra mở cửa liền bị cái người vốn dĩ được sắp xếp nằm phòng khách thình lình xuất hiện ở cửa phòng rồi thình lình gắt gao ôm lấy cô hôn lấy cô, đưa tay đóng lại cửa phòng. Anh nói ánh mắt phủ đầy đam mê:
- Hà Phương, anh rất nhớ em.
Như vũ bão cả thân hình rắn rỏi của anh bao trùm lấy cô, gần như không để cho cô thời gian kịp suy nghĩ cùng nhận định tình huống chỉ có thể nhận ra người tới là anh, nụ hôn nồng nhiệt của anh khiến cô mụ mị cảm nhận được khát khao cháy bỏng trong đó, rồi chậm rãi vòng tay qua cổ anh bấu víu lấy anh cùng anh rong đuổi.
Tuấn Vũ chỉ biết rằng đã một thời gian dài không có cô ở bên cũng là từng ấy thời gian anh ngủ không an giấc. Hà Phương đã dần trở thành liều thuốc an thần khiến anh an tâm đi vào giấc ngủ, chỉ cần hít thở mùi hương nhè nhẹ thanh mát đặc trưng của cô nghe tiếng hít thở nhẹ nhàng của cô, cảm nhận sự hiện hữu của cô bên mình đã khiến anh mãn nguyện. Vậy nhưng cô gái độc ác vô tâm này lại vô tình bỏ mặc anh không hay tin tức cho dù chỉ là mấy ngày ngắn ngủi nhưng với anh dường như là một sự tra tấn lâu dài. Mà nay được gặp lại cô biết rằng cô ở phòng bên cạnh nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-nang-e-tu-ky/2284969/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.