Ngày hôm sau, cô đi cùng Tuấn Vũ tới bệnh viện thăm Khánh Linh. Bởi vì ba mẹ cô ấy đi du lịch nước ngoài chưa về ngay được, Khánh Trung lại bận việc công ty huống hồ thương thế của cô ấy cũng không đáng lo ngại, vì thế chỉ có người giúp việc vào viện chăm sóc Khánh Linh. Lúc hai người tới phòng dành cho V.I.P nơi cô ấy nằm điều trị, liền thấy cô nàng đang nằm dài trên giường bệnh êm ái, ôm lấy máy tính bảng, thi thoảng lại rộ lên tràng cười giòn tan, có vẻ rất hưởng thụ. Thật là, nếu không nhìn tới cái chân bị quấn băng hẳn là sẽ không nhìn ra cô ấy đang nằm viện.
Nghe tiếng mở cửa, Khánh Linh mới di chuyển tầm nhìn, vừa thấy Tuấn Vũ đã vui mừng ra mặt, quẳng vội máy tính bảng sang một bên không thương tiếc, chuẩn bị sẵn tư thế chạy tới bên anh, nhưng khi vừa đặt chân xuống đất, cơn đau buốt từ cổ chân lên khắp toàn thân. Bình thường cô nàng vốn là người không chịu được đau đớn, mà nay còn ở trước mặt người trong lòng vì vậy cả người yếu ớt khẽ mất thăng bằng đổ rạp về phía trước, rất may là Tuấn Vũ phản ứng linh hoạt lao nhanh tới đỡ kịp, tránh cho cô ấy một màn vồ ếch đẹp mắt. Nhìn hai người họ ôm ôm ấp ấp, Hà Phương chỉ biết thở dài, cô có thể đồng cảm với thái độ của anh đối với Khánh Linh, nhưng còn cô gái kia, cô thật không hiểu mỗi lần gặp mặt lại dính lấy người anh không dứt, là để tỏ rõ thái độ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-nang-e-tu-ky/2284942/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.