Hà Phương vừa từ toilet đi ra liền bị một người lao nhanh qua va phải vai cô đau điếng, hơn thế nữa người đó còn lớn tiếng trách mắng:
- Làm cái gì thế? Không có mắt ah?
Giọng nói của một cô gái, tóc dài suôn mượt, ăn vận sang trọng, thướt tha, khi nhìn đến đôi mắt sưng húp đỏ hoe của cô ấy Hà Phương bỗng giật mình quên mất phải trách cứ mà vội tới bên ân cần hỏi han:
- Khánh Linh, có chuyện gì vậy? Sao em lại khóc?
Nhận ra người tới là Hà Phương, trong lòng đang oán hận cô lại tự dẫn xác tìm tới thế là Khánh Linh liền vung tay đẩy mạnh khiến cô chấp chới lùi lại thiếu chút nữa thì ngã, cô ấy nói:
- Không cần chị chuột khóc mèo, chị đừng ra vẻ lo lắng quan tâm tôi, ở đây không có ai đâu mà phải mất công diễn.
Thấy rõ được sự chán ghét của Khánh Linh, cô có thể hiểu được cảm giác khi bị vuột khỏi tay người mình rất mực yêu thương, huống hồ vừa nghe Khánh Trung trò chuyện vì thế có thể phần nào cảm thông cho thái độ không mấy thiện cảm của cô ấy, đành thở dài giữ khoảng cách nhất định:
- Có lẽ lúc này em đang có hiểu lầm về chị, song chị hi vọng em có thể bình tâm suy xét và gạt bỏ hiềm khích với chị.
Khánh Linh ánh mắt đầy hận ý, và oán giận còn có một chút thương tổn nhìn cô, lại càng thêm tức tối:
- Vì cái gì mà chị có thể chiếm được tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-nang-e-tu-ky/2284936/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.