Bữa cơm đó, Tuấn Vũ ra dáng người bạn trai cực phẩm chăm sóc cô rất mực chu đáo, ra sức tiếp thức ăn cho cô, còn không quên kèm theo lời nói mờ ám, dễ gây tới hiểu lầm:
- Em ăn nhiều một chút, thời gian này khiến em mệt mỏi, anh rất áy náy.
Hà Phương đang húp ngụm canh, không để ý liền bị sặc nước canh, ho khụ khụ. Cùng lúc đó, Lê Minh vẻ mặt lo lắng chìa ra trước mặt cô chiếc khăn ăn trắng tinh, đồng thời Tuấn Vũ ngồi bên cũng khẽ vỗ lưng giúp cô thoải mái hơn. Ái Vy cúi gầm mặt nhìn trân trân vào bát cơm mà tủm tỉm cười. Hà Phương khẽ nhận lấy khăn và cảm ơn Lê Minh, lại giữ khoảng cách với Tuấn Vũ, nói gì thì nói, dù sao cô vẫn không quen với việc ở trước mặt người khác quá thân mật cùng anh, nói thẳng ra là cô xấu hổ:
- Em không sao rồi, anh cũng mau ăn đi, từ đầu bữa tới giờ anh chưa ăn chút đồ ăn nào cả.
Nhận sự quan tâm của cô, anh cười trìu mến:
- Anh khi nãy đã ăn rồi.
Cô làm bộ như phát hiện ra điều thú vị để bắt bẻ anh, liền liếc xéo anh:
- Ah. . . phải rồi. Em chút nữa thì quên mất, anh mới vừa rồi đã dùng bữa cùng người đẹp.
Lời nói đầy giấm chua, cô đây là đang ghen? Thật hiếm khi thấy biểu cảm thú vị này của cô, Tuấn Vũ không giấu được nụ cười rạng rỡ, lần nữa giải thích:
- Em ấy là em gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-nang-e-tu-ky/2284919/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.