Lỗi trở về phòng, cậu đóng sầm cửa lại, nhìn về phía góc căn phòng tối đen kia, cậu từ từ tiến lại, cậu đứng ở đó mà đèn còn chẳng thèm bật lên. Cậu cầm cuốn sổ mà đỏ lên lật xem từng trang trong bóng tối, cuốn sổ cậu xem cả nghìn lần cả tỷ lần cho nên dù chẳng có đèn cậu cũng hình dung ra được những bức hình trên đó. Cuốn sổ đỏ này thực tế chính là cuốn album mà mẹ của cậu đã làm từ khi cậu chào đời, mỗi bức ảnh là khoảnh khắc mỗi khi hai mẹ con bên nhau, mỗi bức đều có ghi chú sự kiện đi kèm.
Bức thứ nhất: Hình siêu âm thai nhi. Mẹ ghi chú: "Hôm nay mẹ được nghe tin con có mặt trên thế giới này và đến bên mẹ, mẹ rất hạnh phúc".
Bức ảnh thứ hai, vẫn là hình ảnh siêu âm kèm ghi chú: "Bác sĩ nói con yêu khỏe mạnh, mẹ rất vui, cảm ơn con vẫn luôn khỏe mạnh"
Bức ảnh thứ ba, thứ tư.. cứ như vậy nhiều hơn thì khi cậu còn là hạt đậu tới khi cậu 15 tuổi mẹ đầu ghi lại hết.
Thật kỳ lạ có đúng không? Tại sao mẹ yêu cậu như vậy mà khi cậu mới chỉ 15 tuổi mẹ đã để cậu một mình ra nước ngoài? Đó là bởi vì khi ấy bà có bệnh, bà bắt đầu có dấu hiệu trầm cảm cho nên buộc phải chữa trị, bà không muốn cậu ấy biết chuyện cho nên đã để cậu ra nước ngoài để học tập.
Còn bố cậu, tại sao trong album một bức ảnh của bố cũng không có ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-mot-ga-trai-bao-hen-mon/2612049/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.