Sau khi ăn sáng, mọi người về phòng chuẩn bị ít đồ, đúng tám giờ ba mươi mọi người có mặt tại đại sảnh để cùng nhau đi ra du thuyền rồi cùng nhai ghé đảo chơi.
Nơi này phải nói là một trong những vùng biển đẹp nhất cả nước, không những bờ biển đẹp, mà những hòn đảo nhỏ quanh đây cũng thu hút không kém. Mỗi một điểm đi đều là một sự mong chờ bởi vì những gì nơi này mang lại luôn cho du khách những ngạc nhiên không hề nhỏ. Có người dù đi lần hai hay lần ba đi nữa thì vẫn cứ mong chờ không kém. Chính vì thế mà không ai trong đoàn chậm trễ giờ quy định cả, đương nhiên vẫn là ngoại trừ Tùng Lâm và Quang Minh. Hai người đó vẫn là cáo ốm ở nhà.
Tuấn Anh đi ra sảnh đứng cạnh Eric, cậu mặc một bộ đồ thực sự không khác phong cách ngày thường là mấy. Một chiếc quần short đen, một chiếc áo ba lỗ đen, bên ngoài khoác một chiếc sơ mi kẻ sọc trắng xanh. Hoàng còn thuận miệng trêu cậu:
- Này, nói cậu chứ, ngày thường đã toàn mặc đồ tối rồi, tại sao hôm nay lại mặc màu đen như này. Đi chơi cậu cũng nên mặc sáng sủa tí chứ nhỉ!
Eric đứng bên cũng nhìn phong cách của Tuấn Anh nãy giờ, rồi nhìn lại họ một lượt. Trong đoàn này có ai mà không lựa chọn đồ hoa hòe màu sắc. Bản thân cậu ngày thường đơn giản là thế mà hôm nay cũng diện một cây trắng kèm theo chiếc áo hoa khoác ngoài cơ mà. Cậu vỗ vai Tuấn Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-mot-ga-trai-bao-hen-mon/2611989/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.