“ Ông nhìn xem, hai đứa nhỏ giống y đúc Bách Ngôn hồi nhỏ. Thật đáng yêu làm sao!”
Tô Thiên Tuyết lờ mờ tỉnh dậy sau khi hết thuốc gây mê. Những câu nói của ba mẹ Lục cũng lọt hết vào tai cô. Cô tự hỏi tại sao họ lại biết đây là con của Lục Bách Ngôn. Rõ ràng cô từ lúc quay về đến giờ cô đâu có nói cho ai biết.
“ Vợ à, em tỉnh rồi " Lục Bách Ngôn lúc nãy tranh thủ về nhà lấy thêm đồ, với hầm canh bổ cho cô.
Hai ông bà Lục bị con trai kêu mà giật mình, nãy giờ chỉ toàn lo ngắm cháu nội nên không biết cô đã thức.
“ Anh bế hai đứa nhỏ qua đây cho tôi nhìn đi ”
Trong lúc sinh nở vô cùng đau đớn bác sĩ cũng có cho cô xem mặt khi đứa bé chào đời nhưng do mất sức nhiều quá nên cô cũng không nhìn rõ bao nhiêu.
“ Em còn yếu chỉ bế một đứa thôi, đứa còn lại để anh ”
Tô Thiên Tuyết đã mẹ tròn con vuông sinh ra hai tiểu hoàng tử phiên bản thu nhỏ của Lục Bách Ngôn. Nhưng hai đứa vẫn có thừa hưởng vài nét từ mẹ của mình.
“ Ba mẹ ở đây cả đêm rồi, hai người về nhà nghỉ ngơi đi. Để con coi vợ mình là được. ”
Ba mẹ hai bên gia đình đã có tuổi. Lúc nãy khó khăn lắm mới khuyên ba mẹ vợ về nhà nghỉ ngơi, còn ba mẹ anh cứ mãi không chịu chỉ cần nhìn thấy cháu nội là đã không còn mệt mỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-tong/3722725/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.