‘Không ý anh không phải như vậy, anh không phải vì đứa nhỏ mới bù đắp cho em. Anh thật sự muốn...” Lục Bách Ngôn khẩn trương giải thích nhưng anh lại không có cách nào diễn đạt hết ý mình muốn nói được với Tô Thiên Tuyết.
“ Anh có yêu em không? ” Tô Thiên Tuyết hỏi, tuy rằng cô cũng biết được kết quả rồi.
Lục Bách Ngôn bị cô hỏi mà nhất thời ngủ ngớ, im lặng mà không biết trả lời như thế nào. Yêu ư, anh có yêu Tô Thiên Tuyết hay không đây? Nhưng tại sao khi nghe cô nói muốn ly hôn thì anh lại cảm thấy sợ hãi, khẩn trương lại càng không muốn ly hôn với cô. Vậy mà hiện tại anh lại muốn bù đắp, muốn chăm sóc cho cô. Rốt cuộc là anh có yêu cô hay không?
Lục Bách Ngôn cứ đứng đó, sắc mặt thất thần. Mà mọi biểu cảm của anh Tô Thiên Tuyết đều để ý thấy tất cả. Đúng là cô tự bê đá vào chân mình rồi. Hỏi làm gì để bây giờ càng thêm thất vọng.
“ Anh về đi, mấy ngày nữa em sẽ nhờ luật sư làm đơn ly hôn rồi gửi cho anh. ”
Tô Thiên Tuyết thở dài ngao ngán, cuộc hôn nhân không có hạnh phúc này đến lúc phải kết thúc rồi.
Nhờ câu nói của Tô Thiên Tuyết đã kéo suy nghĩ của Lục Bách Ngôn trở về hiện tại.
“ Anh không về, anh ở lại chăm sóc em có được không? ” Lục Bách Ngôn thận trọng hỏi.
Tô Thiên Tuyết như không tin vào tai mình, cô khó hiểu lắc đầu từ chối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-tong/3713321/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.