“ Mẹ, chính cô ta là người hại Thục Uyên té cầu thang. Sau mẹ còn bênh vực cô ta chứ. ” Lục Bách Ngôn gắt gỏng.
“ Vậy con nói cho mẹ nghe xem, người con gái kia bị làm sao? ” ngay cả tên của cô ta bà cũng không muốn nhắc đến.
“ T...Thục Uyên chỉ bị trật chân với trầy xước ngoài da thôi ” Lục Bách Ngôn hơi lúng túng nói.
Trật chân, trầy xước da thật nực cười
"
“ Vậy bây giờ con nhìn vợ mình đi, con bé mất máu quá nhiều dẫn đến băng huyết mà mất đi đứa con của mình rồi đó.”
Vừa lòng con chưa! ” Trương Quế Mai cười khổ, cháu nội của bà tới lúc bà biết sự hiện diện của nó thì nó cũng đã mất đi.
Câu nói của Trương Quế Mai làm cho tất cả mọi người đều đứng hình, và sốc. Lúc chưa đến đây gia đình nhà họ Tô cứ tưởng con gái và em gái mình chỉ bị té cầu thang do bất cẩn hay gì đó. Nhưng nghe đến cuộc trò chuyện của hai mẹ con Lục Bách Ngôn họ cũng ngờ ngợ ra được một chút chuyện.
“ Nói cho tôi biết, Thục Uyên rốt cuộc là ai?
“ Người phụ nữ đó là ai mà đến nước cậu phải đổ oan cho vợ mình? Còn làm đến mức nó xảy thai. ” mẹ cô bật khóc chất vấn Lục Bách Ngôn.
Lục Bách Ngôn còn đang chưa kịp tiếp thu nỗi việc Tô Thiên Tuyết xảy thai, lại bị mẹ cô chất vấn. Anh không biết phải nói như thế nào? Chẳng lẽ lại nói Thục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-tong/3713217/chuong-21.html