“ Bách Ngôn, thì ra anh ở đây làm em tìm nãy giờ ’’ Thục Uyên không hề gõ cửa mà trực tiếp mở cửa đi vào.
Thấy Lục Bách Ngôn đang đứng cầm máy sấy sấy tóc cho Tô Thiên Tuyết cô ta có chút đố kị, nhưng nhanh chóng giả vờ một bộ mặt tươi cười.
“ Cô không có tay à, không biết gõ cửa sao! ’’ Tô Thiên Tuyết ghét nhất là những người bất lịch sự, tự tiện làm mọi việc.
“ T...Tôi xin lỗi, tôi đang có việc gấp cần tìm Bách Ngôn cho nên... ’’ mặt thì giả bộ thấy có lỗi nhưng trong thâm tâm thì lại muốn ăn tươi nuốt sống Tô Thiên Tuyết.
“ Tìm anh có chuyện gì sao? ’’ Lục Bách Ngôn vội vã buông máy sấy trong tay xuống, dẫn Thục Uyên ra ngoài.
Chứ để cô ta ở đây mắc công Tô Thiên Tuyết lại nổi giận như hồi chiều.
Thấy hai người họ dắt nhau ra ngoài Tô Thiên Tuyết cũng thở phào nhẹ nhõm. Từ khi biết mình mang thai dường như thái độ và cảm xúc của Tô Thiên Tuyết đã thay đổi rất nhiều. Điều đó cũng giúp cho cô không dễ bị người khác ức hiếp, nhưng sao cô lại không cảm thấy vui chút nào ngược lại còn có chút uất ức.
Vốn dĩ lúc nãy muốn nói cho Lục Bách Ngôn biết về đứa con này nhưng không ngờ lại bị Thục Uyên chen ngang. Cô có linh cảm xấu về tương lai sau này, nên muốn nói cho anh biết càng sớm càng tốt.
Tô Thiên Tuyết cũng đã suy nghĩ đến trường hợp xấu nhất đó là Lục Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-tong/3713213/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.