Bây giờ cô muốn chạy cũng không được, thân thì bị anh kéo sát vào người không cử động nhút nhích gì được
"Anh mà dám làm gì tôi....tôi la lên" Cô không giống được khuôn mặt non nớt nhìn anh
Lục Thiên Quân nhìn cô cười, mỡ dâng tới miệng mèo không lẻ lại tha cho cô
Lục Thiên Quân từ từ ám mặt mình vào mặt cô, cô giật mình mở to mắt nhìn, hai môi sắp chạm vào nhau, toi rồi nụ hôn đầu đời của cô không lẻ lại dâng cho người mình không yêu
Nhưng không, anh bẻ lái quá gắt
Mặt anh không hè đụng vào cô mà là qua bên tai của cô nói nhỏ
"Tôi đang test độ đen tối trong đầu cô, quả thật nó đen bằng bầu trời. Cô nghĩ tôi là kẻ hám gái à đồ ngốc" Nói xong anh bật cười lấy tay cốc lên đầu cô một cái
Cô nghe xong thì đứng hình vài giây. Thì ra là Lục Thiên Quân trêu cô trời ơi hại cô cứ tưởng.....Cô không dám nghĩ tới tới một diễn biến nào nữa
Định hình lại thì lấy tay ngắt anh một cái đau điếng người, trừng mắt nhìn anh
" Anh là đồ lưu manh dám trêu ghẹo tôi"
Bị cái ngắt của cô anh đau nhưng vì muốn giữ thể diện nên không la lên, nở nụ cười nham hiểm nhìn cô
"Được rồi không trêu cô nữa, cô ngủ trên giường tôi ngủ dưới sofa" Nói xong anh quay người lại tiến vè giường lấy chiếc gối đặt trên sofa rồi nằm ngủ
Lạc Hân được một phé hú vía cứ tưởng cô sẽ xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/3000381/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.