Nước mắt cô cũng từ từ rơi xuống khuôn mặt đáng thương
Cô có tội gì, cô đâu có làm gì họ sao lại đối xử với cô như vậy thậm chí còn nói ba mẹ không biết dạy cô
Tại sao lại nói ba mẹ cô nói cô sao cũng được xin đừng nói ba mẹ cô như thế họ cũng có biết gì đâu
Lạc Hân nằm trên giường ôm gối khóc sướt mướt. Giá như cô có thế lực gì ngăn chặn miệng họ lại
Cô suy nghĩ lại họ nói cũng đúng do cô muốn có tiền nên mới lao đầu vào Lục Thiên Quân. Cô không ngờ những lời độc miệng này lại nói với cô
Suốt ngày hôm đó cô không ra ngoài cứ nhốt mình trong phòng. Mắt cũng sưng lên vì khóc suốt buổi tối
Hôm sau, cô vẫn đi làm như mọi ngày dặn lòng cứ im lặng cho qua chuyện. Nhưng không...
Thấy cô bước vào họ không ngừng chỉ chỏ còn có một cô nhân viên cô ý nói lớn cho cô nghe
"Đúng là không biết nhục đã thấy rồi mà cứ làm như không thấy dã bộ ngây thơ cho mấy sếp cưng, còn vênh cái mặt đi làm đúng là không biết n.h.ụ.c"
Người vừa nói là trưởng phòng kế toán Hà Vi cũng là một cánh tay đắt lực của Lục Thiên Quân. Cô ỷ được anh coi trọng nên muốn nói gì nói
Lạc Hân im lặng nhìn cô ta mặt không cảm xúc gì bước đi như không có chuyện gì. Cô không muốn sáng sớm đầu tuần công ty lại có chuyện như mang điềm xui tới vậy
Họ thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998516/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.