Lạc Hân nhìn vào đôi mắt ấy, một đôi mắt thật đáng sợ nhưng có gì đó rất ấm áp
Họ nhìn nhau rất lâu dường như cả hai có gì đó nhưng chẳng thể biết được
Lục Thiên Quân không khống chế được bản thân khi nhìn vào đôi mắt ấy, một đôi mắt long lanh nhưng thấm đẫm những giọt nước mắt còn chưa kịp khô dính trên hàng mi dài và cong
Đôi mắt cô hệt như viên ngọc long lanh mà trong sáng nhưng cũng chứa đựng sự u phiền
Anh từ từ áp mặt vào Lạc Hân hai đôi môi chạm vào nhau, Lạc Hân có chút bất ngờ nhưng vì trong người có rược cũng chẳng khống chế được bản thân mình
Môi cô mềm mại làm cho anh chẳng dứt ra được
Lục Thiên Quân thầm mắng mình trong lòng lợi dụng lúc cô say mà làm vậy
Hai đôi môi trau nhau quấn quýt không tách rời làm những hành động mà mặt trăng còn phải ngại nắp sau tán cây che mặt
Đêm hôm ấy thật là một đêm lãng mạn
Ánh sáng len lõi cùng với tiếng chim ríu rít vào căn phòng đêm qua
Sau lớp chăn bông mềm là cô gái đã ngủ ngon giấc mà không biết trời trăng gì
Dụi mắt vài cái rồi bật dậy như phát hiện ra điều gì đó
Đầu cô như búa gõ nhức không tả xiếc. Nhưng trong cơn nhức đó lại hiện lên những hình ảnh cô và Lục Thiên Quân đã ân ái đêm qua
Rồi xong, cô phát hiện ra mặt tái mét không còn giọt máu
Nhìn xuống ga giường một vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998511/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.