Sau một hồi ôm chằm lấy nhau thì cuối cùng Lạc Hân cũng buông ra 
Nước mắt khóc hầu như không còn giọt nào 
Lục Thiên Quân thấy cô đã bình tĩnh thì đỡ cô ngồi rồi quay sang lấy nước cô uống 
"Em uống đi" Ánh mắt ân cần nhỏ giọng nói với Lạc Hân 
Nhìn vào đôi mắt này cô có chút ấm áp vô cùng 
Lạc Hân gật đầu đỡ lấy cốc nước 
"Để anh ra ngoài mua chút gì cho em" Lục Thiên Quân vội vàng đứng dậy 
Lạc Hân liền nắm chặt lấy tay anh không cho anh đi 
"Anh ở lại với em đi, em sợ" Nói tới đây thì mắt cô đỏ hoe lên 
Cô bây giờ rất sợ ở một mình. Nhớ tới những vụ việc trước kia thì cô không khỏi rùng mình 
Nó chắc có lẽ đã đi sâu trong tiềm thức của cô 
"Được! Vậy anh gọi Thiên Dương mua cho em" Lục Thiên Quân nhìn vào cô thì không khỏi xót xa 
Mong muốn có thể bù đắp hết tất cả những gì mà cô đã phải chịu đựng 
Anh nhẹ nhàng đỡ cô nằm trong lòng mình 
Lạc Hân như có được hơi ấm ôm chặt lấy anh 
Cô mong muốn khoảng thời gian này có thể kéo dài mãi! 
"Cốc cốc" 
"Vào đi" 
Cánh cửa mở ra là Tô Thanh và Ngải Giai tới 
Tô Thanh nhanh chóng bước lại phía Lạc Hân 
"Cậu có sao không" Tô Thanh nắm lấy tay Lạc Hân 
Lạc Hân từ từ rời khỏi lòng Lục Thiên Quân ôm chằm lấy bờ vai Tô Thanh mà khóc nức nở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998465/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.