Bà dìu dắt cô vào trong nhà rồi để cô ngồi ngay bàn ăn. Cùng lúc đó Lục Thiên Quân cũng bước xuống
Nhìn thấy Cố An Như anh nhíu mày tỏ vẻ không thích
"Tại sao cô lại ở đây!" Anh đi lại gần
"Là bà gọi nó về đây đấy con đừng có thái độ đó được không" Bà hừ lạnh ngồi xuống cạnh Cố An Như
Muốn diễn kịch cho bà xem. Cô ta giả vờ sợ sệt bấu víu lấy bà
"Anh ấy không thích thì cháu sẽ về ạ hai người đừng vì cháu mà gây nhau" Cô ta nhẹ nhàng nói
Trước đây bà tin cô bây giờ vẫn tin cô
"Con cứ ngồi đây không gì phải về cả" Bà gặng giọng nói
Chuyện bà đã muốn thì khó mà làm trái. Lục Thiên Quân chỉ im lặng ngồi xuống cùng ăn
"Mà vợ con đâu" Bà nhìn xung quanh hỏi
"Cô ấy về nhà mẹ rồi. Mẹ đang bệnh cô ấy về chăm sóc" Anh lạnh giọng nói
Bà im lặng quay sang thấy Cố An Như có vẻ dè dặt Lục Thiên Quân không dám ăn bà gấp cho cô vài món
"Nhiều món lắm con ăn đi"
"Dạ"
Ngồi đây cũng chẳng nuốt trôi là nhiêu. Lục Thiên Quân ăn được một chén thì ngồi dậy đi lên lầu
Bà giương mắt nhìn anh thái độ rất tức giận nhưng cũng vui vẻ ăn hết mâm cơm
Đang ăn thì điện thoại gọi tới. Thấy người gọi là Châu Tiêu Lãng cô ta tắt máy
Không tắt được bao lâu thì lại gọi tới liên tục. Làm cô rất khó xữ đành nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998402/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.