Chiếc xe chạy vài giờ cũng tới. Lạc Hân bước xuống xe đặt một bao thơ ngay cửa sau đó lẳng lặng rời đi không nói tiếng nào 
Máy bay đã cất cánh bay về thành phố Pháp xinh đẹp. Nó mang tất cả nổi buồn đi về xứ sở nào đó 
Tối đó sau khi lao đầu vào công việc chất chồng như núi thì Lục Thiên Quân cũng về nhà 
"Thưa, lúc nảy tôi có thấy một thư gửi cho cậu ạ nhưng không để người gửi" Cô quản gia thấy anh về thì đi ra trên tay cầm một phong bì 
Anh gật đầu không nói đi thẳng lên lầu 
Phong bì đề tên: Gửi Lục Thiên Quân 
Anh ngồi vào phòng làm việc mở ra và đọc. Nét chữ này làm anh biết là ai gửi 
"Có lẽ khi anh đọc được bức thư này thì em đã không còn ở đây. Cảm ơn anh đã đến bên em, trả thù giúp gia đình em và đã đem lòng yêu em hơn bản thân anh. Em biết nhiều sự việc xảy ra với em anh đều giúp em giải quyết .Lúc ký hợp đồng em đã tự hứa với lòng mình rằng sẽ không yêu anh nhưng đến khi anh cho em sự bình yên sưu hạnh phúc của một người phụ nữ thì em đã yêu anh. Mặc dù em biết tình yêu này không có kết quả nhưng em vẫn cố chấp yêu để giờ đây em lại là người ôm đau khổ. Anh giờ đây đã hết yêu em thì em nên trả tự do cho anh. Chúc anh có một hạnh phúc viên mãn, có một cuộc sống êm đẹp hơn mà em cho anh, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-luc-thieu/2998363/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.