Ngày hôm sau, QUỳnh tiễn Thư ra xe.....
- Bà tới nơi nhớ phone cho tôi đấy...!! _ Quỳnh nói.
- Rồi rồi, về đi, còn đi học nữa _ Thư giọng nhẹ nhàng nhắc nhở nó
- Tôi sẽ rất nhớ bà_ QUỳnh nói
Thư mỉm cười, ôm cô một lúc. Tới khi tài xế cho hết đồ đạc vàocốp xe, hai người mới buông nhau ra. Thư lên xe, đóng cửa ra, tayxua xua đuổi nó vào nhà. Hốc mắt nó rưng rưng, không nỡ để Thưđi, chỉ gật đầu, vẫn đứng yên nhìn chiếc xe lăn bánh đi. Việcđi lại khá bất tiện, Thư phải đi từ Hải Phòng lên Hà Nội rồimới bay đi Anh...
Mấy tiếng sau, Thư đến sân bay Nội Bài, may là vừa đúng giờ, chuẩn bị đi...
” Chuyến bay từ Việt Nam sang Anh chuẩn bị cất cánh, mong quýkhách tắt điện thoại, ngồi tại vị trí và thắt dây an toàn”
”Flights from Vietnam to Britain prepares to take off, expect you off the phone, sitting in position and seatbelt”
Tiếng loa phát thanh báo hiệu sắp đến giờ bay. Đi đến cửa soát vé, Thư đưa giấy tờ cho nữ cảnh vệ kiểm soát...
Sau khi tiễn Thư, Quỳnh lên xe đi tới trường luôn. Nó mang vẻ mặt buồn thiu tới lớp, khác hẳn với mọi ngày nó vui vẻ là thế.... Quỳnh cất cặp vàongăn bàn, uể oải nằm xuống bàn. Thấy nó khang khác với tính cách mọihôm, Thiên, Long, Phong đều thấy làm lạ, nhưng họ càng thấy lạ hơn làhôm nay, nó không đi chung với Thư như mọi lần, làm họ thắc mắc khôngthôi. Vốn tính hay tò mò, Phong tới gần bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-lo-lem-lanh-lung/2615024/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.