********
Thời gian nhanh trôi, sau khi học xong 3 tiết học còn lại, học sinh lại thi nhau ra về. Cảnh sântrường lúc học sinh về bao giờ cũng đông vui cả nhộn nhịp. Trời giờ cũng đã ngớt mưa, bắt đầu hửng sáng trở lại, mang theo vẻ dễ chịu, thoángđạt. Ở cổng trường Trung Đông, dòng người tấp nập nối đuôi nhau ra về.Thư và Quỳnh đứng nói chuyện phiếm với nhau trước cổng chờ Thiên, Long,Phong lấy xe ra. Nói với nhau vậy chứ thực ra đa phần đều là Quỳnh nói,còn Thư chỉ nói dăm câu ba điều mà thôi. Bỗng nhiên có tiếng gọi tên cô, cuộc nói chuyện ngừng lại..
- Chị Thư, chị chưa về à?
Nghe thấy có người gọi tên mình, Thư ngước đầu lên nhìn người nói, không aikhác là nhỏ Nhi. Nhi bước dần về phía chỗ hai bọn cô đang đứng. Nhìnnhỏ, cô và Quỳnh đều nhíu mày. Cô thờ ơ lạnh lùng trả lời:
- Chờ người!..
Biết trước thái độ của cô, nhỏ cười nhẹ nhưng trong lòng ghét không thôi. Nhi bắt chuyện tiếp, giọng sởi lởi:
- Mà bao giờ chị về nhà? Ba hỏi về chị đấy?
Cô với Quỳnh cười nhếch mép, trong lòng nực cười với câu mà nhỏ nói. Nghe thôi cũng đủ biết là nhỏ nói phét rồi...
- Hừ, hỏi cơ à. Mà thôi mày về lẹ đi, đừng có chị chị em em với tao, giảtạo lắm đấy _ Thư thẳng thừng nói, giọng pha chút giễu cợt, châm biếm.
Nghe xong cô nói, mặt nhỏ Nhi đen lại, tối xầm, hai tay nắm chặt. Nhỏ nói,giọng tức giận chè nén, ánh mắt không che giấu vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-lo-lem-lanh-lung/2615020/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.