Tiếng nhạc sập sình, con người cũng hoà vào dòng nhạc mà nhảy nhót.Quán càng ngày càng đông hơn, hầu như toàn lớp trẻ như bọn cô. Từ trongđám đông đi ra, Quỳnh, Phong và Thiên quay trở về bàn nơi cô và Longđang ngồi. Vừa ngồi xuống ghế, Phong nhanh nhảu nói:
- Về chưa mọi người 10h rồi?
- Ừ về đi _ Quỳnh và Thiên cùng đồng thanh đồng ý.
Thế rồi cả bọn cùng ra về. Thiên rút từ trong ví ra tờ 500 nghìn để lên bàn rồi đi ngay sau. Nhưng chính là đi chưa tới mấy bước thì cả bọn cô dừng lại vì một tiếng gọi lớn:
- A, con ranh ở quán cafe lần trước kìa bọn mày, học trường Trung Đông gì gì đó.
Tên cầm đầu tụi hôm trước đứng trước mặt Thư chỉ chỉ trỏ trỏ. Nhìn tên đócô nhanh chóng nhận ra ngay, bình thản lên tiếng, nở nụ cười khẩy:
- Hừ, tái ngộ sớm thật.
- Ra cô em vẫn nhớ bọn anh à? _ Hắn cợt nhả nói, không tỏ vẻ gì sợ hãi khi đứng trước mặt cô.
Thiên, Long, Phong, Quỳnh không hiểu chuyện gì, chỉ biết chăm chú xem cuộc đối thoại. Bỗng hắn đến gần về phía bọn cô đang đứng. Tưởng hắn tiến vềphía cô nhưng lại đi về phía Quỳnh, khoanh tay trước ngực, hứng khởi cangợi:
- Ai za, cô em này xinh đẹp ghê nha, cặp bồ với anh đi em.
Quỳnh lùi một bước về phía sau, tránh cánh tay hắn đang duỗi ra như muốn nắmlấy cằm nó. Thư nhìn thấy vậy, đứng ngăn trước mặt nó, tay chớp lấy tayhắn, ngăn lại, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-lo-lem-lanh-lung/2615012/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.