Hương vị cà chua rất tuyệt, ngon hơn tương cà chua đựng trong chai thủy tinh rất nhiều.
Phương Mục Dương dùng cà chua cũng chẳng keo kiệt chút nào, toàn bộ chỗ cà chua anh mang về đều bị bỏ hết vào nồi.
Phí Nghê đã quen nhìn muôi thịt bò của đầu bếp trong nhà ăn, giờ trông thấy nhiều thịt bò như thế, có hơi cảm giác lạ lẫm.
Phương Mục Dương gắp một miếng thịt bò, bỏ vào bát của Phí Nghê: “Sau này tam làm không cần đến nhà ăn tranh cướp khoai tây hầm thịt bò nữa.”
Phí Nghê không đáp lại anh. Thịt bò đóng hộp làm sao ăn mãi được chứ, khoai tây hầm thịt bò ở nhà ăn tuy rằng chỉ có mỗi một ít nước thịt bò, nhưng nhiều ít gì thì vẫn tốt hơn bắp cải muối chua một chút.
Bữa cơm này ăn rất ngon miệng, bởi vì có nhiều thịt bò và cà chua nên chẳng ai cần phải nhường nhịn ai cả.
Rửa mặt xong, Phí Nghê đóng cửa, kéo rèm lại, ngồi ở trên giường nghe đài. Quần áo mùa đông của Phương Mục Dương đã làm xong, cuối cùng cô cũng có thể rảnh rỗi tựa người vào gối, đọc sách trong chốc lát.
Phương Mục Dương ngồi vẽ tranh gần đó. Một lúc sau, anh đi qua nghe đài cùng cô, không biết lấy từ đâu ra một thỏi son môi, đặt lên trang sách: “Cho em này.”
Phí Nghê cầm thỏi son, nhìn một lượt từ trên xuống dưới: “Anh mua ở đâu thế?”
Thực ra Phương Mục Dương chưa trả lời thì Phí Nghê đã biết rõ đáp án rồi. Trên bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ke-thuc-dung/2854230/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.