Tuyết càng rơi càng nhiều, không hề có dấu hiệu dừng.
Không ai biết trận tuyết này sẽ kéo dài tới khi nào.
Đây là đợt tuyết đầu tiên của năm nay. Một năm cho dù có bao nhiêu đợt tuyết đi chăng nữa, đợt đầu tiên luôn có chút khác biệt.
Khuôn mặt của Phí Nghê phủ kín một lớp sương mù, trông giống như cô vừa hà hơi vào kính cửa sổ, xong rồi dán mặt lên trên đó vậy.
Mà đôi mắt cô cũng hơi ươn ướt.
Cô dùng đôi mắt ướt rượt ấy nhìn Phương Mục Dương: “Dù sao cũng không làm được, hay là mình tắt đèn đi.”
“Vậy em có muốn làm không?”
Phí Nghê xoắn những ngón tay vào nhau, thẽ thọt nói: “Không làm cũng không sao, như chúng ta bây giờ chẳng phải vẫn rất tốt à?”
Tuy cô thấy rất khó chịu, song cô không cho rằng sự khó chịu ấy có liên quan gì đó tới việc làm được hay không.
Phương Mục Dương cầm tay Phí Nghê, đưa tới cái chỗ không đạt tiêu chuẩn kia: “Nhưng anh muốn.”
Cô muốn rút tay về, nhưng Phương Mục Dương lại càng siết chặt.
Tay cô bị ép phải biết anh đang muốn tới nhường nào.
“Em sờ chút đi.”
Phí Nghê bất đắc dĩ nói: “Tự anh sờ đi.”
“Nhưng nó thích em, em có muốn hôn nó một tí không?”
“Tiểu Phương, anh đúng là không biết xấu hổ.”
Phương Mục Dương cũng không phản bác. Anh nắm tay cô, mái tóc cọ vào cằm cô, đầu ngón tay di chuyển trên nốt ruồi mà anh từng vẽ, khiến cho lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ke-thuc-dung/2854212/chuong-58.html