Nửa đêm lúc Phí Nghê tỉnh lại thì đèn vẫn sáng. Cô phát hiện mình đang nằm trên giường Phương Mục Dương, quấn chăn của Phương Mục Dương, theo bản năng sờ lên miệng. Môi dưới của cô hơi đau, là loại đau khi bị cắn. Ngón tay cô trượt xuống cúc áo đầu tiên, áo sơmi của cô vẫn còn nguyên vẹn.
Phí Nghê mân mê đường viền trên cô áo, cô không thể nào không chú ý tới chiếc nhẫn trên ngón tay mình. Đó là một chiếc nhẫn đính ngọc lục bảo, xung quanh còn nạm kim cương, khiến cho tay cô trông càng thon nhỏ.
Bên cạnh cô chẳng có ai, chỉ có một cái gối đầu để trống. Bởi vì đề phòng khách tới nên ban ngày họ thường để gối ở cạnh nhau.
Cô lại đưa mắt nhìn quanh một vòng, trông thấy Phương Mục Dương ngồi quay lưng về phía mình, có vẻ đang vẽ gì đó.
Lúc này Phí Nghê đang có khá nhiều thắc mắc, tại sao cô lại nằm trên giường của Phương Mục Dương, tại sao ngón tay cô lại đeo nhẫn? Cô chỉ nhớ Phương Mục Dương bóc vỏ cua cho cô, còn cô uống thêm hai ly rượu nữa.
Trước lúc đặt ra những câu hỏi này thì cô đã xốc chăn ngồi dậy trên giường, cúi xuống tìm dép của mình. Thực ra cô cũng mơ hồ biết chuyện gì đã xảy ra, đại khái là cô uống say, anh cũng không có cách nào đưa cô lên trên giường trên, chỉ đành nhường giường mình lại cho cô ngủ.
Phí Nghê cũng ít nhiều có chút ngượng ngùng, bởi vì cô say rượu nên Phương Mục Dương hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ke-thuc-dung/2854194/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.