Phí Nghê không ngờ mình sẽ trở thành hàng xóm của Uông Hiểu Mạn. Uông Hiểu Mạn vốn muốn chuyển sang khu nhà mới nhưng không thành công, chỉ đành ở lại căn nhà cũ đã được phân. Có điều nhà của chị ta rộng rãi hơn nhà Phí Nghê, có hai gian trong ngoài.
Vừa tan ca làm là Phí Nghê đã đi xem nhà, đúng lúc gặp Uông Hiểu Mạn đang làm món sườn xào chua ngọt ở nhà. Nhà chị ta dùng bếp gas, khi ấy bếp gas vẫn chưa phổ biến lắm, nhiều nhà vẫn còn dùng than củi để nấu cơm. Phí Nghê liếc qua một loạt bệ bếp ngoài hành lang, từ bỏ ý định nấu cơm tại nhà.
Cửa nhà họ Uông để mở, TV trong phòng đang chiếu bộ phim “Cô gái bán hoa”. Hiện giờ các chương trình truyền hình rất khan hiếm, TV ngoài tin tức ra thì cũng chỉ phát vài bộ phim điện ảnh hoặc một số tiết mục hí kịch cũ. Cái TV kia được mua bằng phiếu mà Phí Nghê đưa cho. Đổi lại, anh trai cô được vào phòng truyền thông của xưởng may mũ.
Uông Hiểu Mạn cũng không ngờ mình sẽ là hàng xóm với Phí Nghê. Chị ta vốn đinh ninh chồng của Phí Nghê rất có năng lực, ít nhất cũng có một căn nhà riêng. Bây giờ xem ra chị ta đã đánh giá cao chồng của Phí Nghê rồi. Chỉ là, với chức vụ và tuổi nghề của Phí Nghê hiện nay, sao có thể được phân nhà ở chứ?
Chị ta nghi hoặc đánh giá Phí Nghê một lượt từ trên xuống dưới, bị thu hút bởi chiếc đồng hồ trên tay cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-ke-thuc-dung/2854161/chuong-34.html