Ánh Linh nói xong thì thất vọng mà mở cửa phòng bước vào bên trong ngây rồi khóa cửa lại thật chặt, Văn Trị không hiểu chuyện gì lo lắng Ánh Linh giận mình chuyện gì đó nên anh gạt tay Thừa Ân ra khỏi cánh tay của mình rồi vừa đập cửa vừa kêu:
“Ánh Linh có chuyện gì vậy em, Ánh Linh mở cửa cho anh đi anh nghĩ chúng ta cần nói chuyện đó Ánh Linh mở cửa cho anh đi mà.”
Ánh Linh bịch tai lại không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào của Văn Trị cả, Thừa Ân không biết mình đã làm gì nên tội cũng không biết chuyện gì đang xảy ra nên lo lắng mà hỏi:
“Anh Văn Trị có chuyện gì vậy ạ…em lại làm sai chuyện gì nữa hay sao.”
Văn Trị đang bối rối vì chuyện của Ánh Linh không biết đã xảy ra chuyện gì nên khi vừa nghe Thừa Ân hỏi thì lại khó chịu lớn tiếng nói:
“Không phải chuyện của em bớt xen vào chuyện của người khác đi, còn bây giờ em đi về được rồi đó đừng có ở đây mà làm phiền anh nữa đúng là rắc rối, sao em đi du học thì không đi luôn đi về nước làm gì để tạo phiền phức cho người khác vậy.”
Thừa Ân bị Văn Trị nói nặng lời nên bị tổn thương miếu máo vừa khóc lóc vừa chạy đi.
Văn Trị không thèm để ý đến là mình vừa làm tổn thương một cô gái nữa, mà anh chỉ để tâm là tại sao Ánh Linh lại không chịu gặp mình, lạnh nhạt với mình, anh kêu đến khang họng nhưng vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-va-anh/3461884/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.