Hàn Xuân thấy Ánh Linh nên chạy nhanh đến chỗ của cô rồi ôm lấy ôm để mà cũng không để ý đến những ánh mắt xung quanh đang nhìn chằm chằm vào hai người.
Ánh Linh khó thở do Hàn Xuân ôm chặt quá nên khó khăn cất giọng: “Hàn Xuân…Hàn Xuân làm ơn buông tớ ra đi mà tớ sắp bị cậu làm nghẹt chết rồi có gì thì từ từ thôi đừng manh động.”
Hàn Xuân cứ ôm lấy Ánh Linh mà mặt kệ những lời cô nói cứ vui vẻ vừa nói vừa ôm: “Không tớ không bỏ ra đâu, nguyên ngày hôm qua với hôm nay chả thấy bóng dáng của cậu đâu chỉ là chuyển qua chung cư mới để ở thôi mà làm gì bốc hơi luôn vậy không thấy mặt mũi cũng không thấy xuống phòng bọn tớ.”
Ánh Linh khó khăn tách hai tay của Hàn Xuân ra khỏi cổ của mình rồi nói: “Hôm qua tớ chuyển đồ xong thì cũng mệt mỏi mà ngủ luôn hôm nay thì đi làm đây mà bộ cậu không thấy trên người tớ đang ước hay sao mà cứ ôm ôm thế lỡ cậu cũng dính nước mà bệnh thì tớ không có tiền mua thuốc đâu.”
Hàn Xuân nghe Ánh Linh nói thì mới kịp loang lại mà nhìn một lượt từ trên đầu xuống dưới chân của Ánh Linh đúng là ước như chuột lột Hàn Xuân lo lắng nói:
“Ơ sao cậu lại ước thành thế này rồi sao không mau lên phòng thay đồ đi không thôi bị cảm bây giờ.”
Ánh Linh bất lực đáp lại: “Tớ nói cậu đó Hàn Xuân, cậu nói tớ thì cũng không nhìn lại mình đi chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-va-anh/3461879/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.