Khi Văn Trị và Ánh Linh ăn xong thì cũng tranh thủ đi qua bên nhà thiết kế riêng của Văn Trị để thay đồ đi dự sự kiện, Ánh Linh tỉ mỉ sửa áo lại cho Văn Trị giống như một người vợ lo lắng cho chồng mình, còn Văn Trị thì không để ý đến áo lệch hay là xấu đẹp gì hết mà cứ chăm chú nhìn Ánh Linh một cách dịu dàng.
Ánh Linh chỉnh áo xong thì ngẩn đầu lên nhìn Văn Trị, mặt đôi mắt hai người nhìn nhau, Ánh Linh vì do ngại ngùng nên ngay lập tức né tránh ánh mắt của Văn Trị rồi ngượng ngùng nói:
“Xong rồi ạ, anh có thể đi dự sự kiện rồi cũng đến giờ rồi đó.”
Văn Trị thấy Ánh Linh ngại ngùng như vậy thì chỉ cười nhẹ một cái rồi đáp lại: “Được tụi mình đi thôi, khi anh vào dự sự kiện em có muốn vào ngồi chung với anh không.”
Trương Ánh Linh lắc đầu trả lời: “Không ạ, em không thích mấy chỗ đông người cho lắm anh cứ vào dự đi em ở bên ngoài đợi anh là được rồi.”
“Vậy được theo ý em thôi.”
Ánh Linh chỉ đáp lại bằng một nụ cười rồi cũng Phan Văn Trị đi ra ngoài xe đến nơi tổ chức sự kiện.
Khi vừa đến nơi thì Trương Ánh Linh đã phải trầm trồ vì sự quy nga tráng lệ của nó, hai bên của cổng đi vào được vay kín bởi những phóng viên và nhưng máy quay hình, bên ngoài cổng thì đã tựa như một cung điện Ánh Linh trầm trồ nói thầm trong lòng:
“Nơi này... đẹp quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-va-anh/3461865/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.