Cô bắt taxi về nhà, nhưng xe chỉ chạy được tầm mười phút thì bị hai chiếc xe màu đen vượt lên chắn đường khiến bác tài xế taxi phải phanh gấp, may mắn là cô có cài dây an toàn nếu không thì chắc trên trán đã sưng một cục rồi. Bình tĩnh nhìn bảng số của hai chiếc xe kia, Cẩn Mai thở dài, trả tiền cho bác tài sau đó xuống xe. Bác tài còn lo lắng hỏi cô ổn không, chắc ông ấy nghĩ rằng kia là xã hội đen.
Cẩn Mai đi vào lề đường, hai chiếc xe kia cũng mở cửa, bước ra một tốp người đi đến cạnh cô, Cô xoa cái đầu đang đau vì trận khóc vừa rồi của mình. “Mấy người có biết chặn đầu xe rất nguy hiểm không? Lỡ như tôi bị thương, mấy người đền nổi không?”
“Làm gì căng vậy em gái ngốc?” Lạc Thiên Ân bước lên, vệ sĩ liền tách ra hai hàng. Anh cười cười. “Mới hơn tháng không gặp mà em trở nên gầy thế này rồi, chắc là rất cực khổ nhỉ?”
“Đều nhờ ơn của anh ban.” Cẩn Mai lườm Lạc Thiên Ân một cái.
“Vậy giờ anh trai tốt bụng rút lại ân huệ này.”
“Có ý gì?”
“Ông ngoại muốn anh tới đây đưa em về cho bằng được.” Nói tới đây, Lạc Thiên Ân lại có phần u sầu. Cẩn Mai là con gái cưng của nhà họ Phan, mà anh là con trai trưởng cũng là cháu đích tôn lại không khác gì con ghẻ. Cẩn Mai vừa rời khỏi nhà thì ông ngoại và cha mẹ liền lập thành hội đồng thẩm vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024257/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.