Lúc này Hama chạy tới nắm tay Cẩn Mai. “Chị ơi, chị không sao chứ?”
“Chị không sao, em có sao không?”
Hama lắc đầu. Ino cũng đi tới, cảm kích cúi đầu. “Cảm ơn cô đã cứu giúp.”
Cô lắc đầu. “Không có gì đâu, nhưng tại sao mọi người lại bất ngờ phẫn nộ như thế này ạ? Cháu thấy người trong khu chợ đều đã chuẩn bị tốt tinh thần cho việc phải dọn khỏi nơi này rồi, tại sao giờ lại bất ngờ dấy lên biểu tình?”
Ino thở dài, gương mặt hiền từ của bà đã hằn lên sự u buồn chán nản. “Lúc trước, công ty Lawan quy hoạch khu chợ đã hứa rằng sẽ đền bù một khoản tiền cho chúng tôi. Nhưng chiều hôm qua lại bất ngờ thông báo sẽ giảm một nửa số tiền đền bù, chúng tôi đều là dân nghèo, mất đi nơi làm ăn, cầm số tiền ít ỏi đó trên tay căn bản không sống được tới nửa tháng."
“Tại sao lại có chuyện quá đáng như thế này chứ? Bọn họ đúng là quỷ hút máu, đang ngang nhiên ức hiếp dân nghèo.” Cẩn Mai nghe xong thì tức giận đứng lên nhưng sau đó cổ chân lại truyền tới một cơn đau nhẹ, cô đành phải ngồi xuống ghế lại, ấm ức dùng tay đập vào cái bàn gỗ bên cạnh. “Thật đáng ghét.”
Cố Tư Vũ lại có chút buồn cười trước hành động của cô. Anh đứng bên cạnh, không lên tiếng, nghe những gì mà mọi người kể lại.
Một người đàn ông mập cũng đi tới, giọng điệu ủ rũ. “Chúng tôi cũng là bị ép không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024226/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.