“Đợi thêm vài ngày nữa việc thu mua diễn ra thuận lợi, chúng ta cùng quay về thành Bách Nhật.”
Cố Tư Vũ vừa khởi động xe rời khỏi Joyce không bao lâu đã lên tiếng.
Cẩn Mai ậm ừ không đáp, thật ra đây cũng là vấn đề khiến cô lo lắng, cô có thể tưởng tượng ra gương mặt tức giận của ông ngoại như thế nào, dù gì trước giờ cô là đứa trẻ hiểu chuyện và chiều ý ông nhất, lần này lại cả gan làm trái lệnh ông. Cẩn Mai thở dài, vừa cảm thấy áy náy có lỗi lại vừa sợ hãi ông sẽ giận mình không tha.
Cố Tư Vũ từng nói anh sẽ cùng cô quay về, đây là anh muốn ra mặt gia đình cô sao?
Trong lòng không biết vì sao mà hơi nặng. Cho tới hiện tại Cẩn Mai vẫn cảm thấy có một điều gì đó khiến cô mơ hồ không nhận ra rõ, cô và Cố Tư Vũ hiện tại là gì? Hẹn hò sao? Người yêu sao?
Cô vẫn cảm thấy chưa chắc chắn trong mối quan hệ này, cô không muốn vội thông báo với người nhà. Cô chỉ biết anh là Cố Tư Vũ, chủ tịch của Joyce, hai mươi sáu tuổi, ngoài ra về bối cảnh gia đình những chuyện khác về anh cô đều nửa mơ nữa hồ không thể rõ. Nhưng cô biết anh là người không thích chia sẽ hay tâm sự với người khác, có quá nhiều thứ chưa được làm rõ giữa hai người làm cho Cẩn Mai cảm thấy cô không thể nắm bắt được anh.
Trong lòng bỗng nhiên trở nên bất lực, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024200/chuong-45.html