Cẩn Mai không biết bản thân đã ngủ bao lâu, đầu óc cô trở nên mờ hồ nặng nề khó tả. Lúc tỉnh lại thì đã ở phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện, trước mắt là những gương mặt quen thuộc của người thân.
Thấy cô tỉnh, Phan Hàn Tuyến vui mừng đến khóc. “Mai Mai của mẹ, con tỉnh rồi, nào, cẩn thận, bác sĩ nói con không nên cử động mạnh.”
Phan Phúc Vinh. “Nguyên Tuấn, mau gọi bác sĩ tới đây.”
“Mẹ…con bị làm sao vậy?” Cẩn Mai thều thào, nói không rõ chữ.
Phan Hàn Tuyến xoa mặt cô. “Con bị Trịnh Hân Nghiên bắt đi, bọn họ tiêm vào người con một hàm lượng lớn thuốc gây tê, hiện tại vẫn còn phải ở lại theo dõi vì bác sĩ nói có khả năng sẽ ảnh hưởng để lại di chứng. Cũng may là Tử Sâm kịp thời cứu con đem tới bệnh viiện, nếu không cứ bị tiêm thuốc như vậy có khả năng sau này sẽ trở thành kẻ ngốc.”
Cô thở dài, hiện tại tay chân dù đã có thể cử động nhưng vẫn vô cùng yếu ớt, lại nhớ tới hoàn cảnh hỗn loạn ngày hôm đó. Cô nắm lấy cổ tay mẹ mình, mang theo sự sợ hãi hỏi. “Tư Vũ, anh ấy đâu rồi?”
Phan Phúc Vinh hừ một tiếng. “Con đừng nhắc tới thằng đó nữa, nó sắp kết hôn với cháu gái nhà họ Trịnh rồi.”
“Ông nói gì thế?” Cẩn Mai ngồi dậy, Phan Hàn Tuyến đỡ lấy cô.
“Cẩn Mai, con không biết giữa nhà Cố Tư Vũ và Trịnh Hân Nghiên có hôn ước sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024164/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.