Cố Tư Vũ đem một ngụm rượu đỏ uống cạn, anh nằm dài trên sô pha, áo sơ mi bị gở đi vài cúc trên cùng, chiếc áo cũng nhăn nhúm khiến anh trở nên lôi thôi. Một tay cầm ly rượu buông thõng xuống bên dưới, một tay lại gác lên trán, ánh mắt nhìn chằm chằm trần nhà được trạm trổ tinh tế.
“*Chúng ta giao kèo, sau này dù cho chuyện gì xảy ra cũng phải cùng nhau đối mặt. Phan Cẩn Mai em không phải người vô dụng chỉ biết nấp sau lưng anh để anh bảo vệ, em cũng có thể bảo vệ anh đấy*.”
Anh xin lỗi, cô gái của anh, em không phải người vô dụng mà người vô dụng là anh. Em có thể bảo vệ trái tim đã suýt chút lầm đường lạc lối của anh, có thể bảo vệ anh khiến anh trở nên tích cực hơn. Nhưng em không thể nào lường được âm mưu cạm bẫy trong chuyện này, để em bên cạnh, nếu không thể bảo vệ được em anh chắc chắn sẽ hối hận cả một đời, đau lòng cả một đời. Nên Mai Mai, anh chỉ có thể để em chịu tổn thương, mà điều khiến anh cảm thấy khinh rẻ bản thân mình nhất chính là người làm em tổn thương lại là anh.
Nghĩ tới đây, bàn tay cầm ly rượu bất giác dùng sức bóp mạnh, ly rượu vỡ tan tành trong tay anh, thủy tinh ghim chặt vào da, máu cứ như thế mà tuôn ra làm ướt cả thảm lông màu trắng bên dưới nền nhà.
Anh nhớ rất rõ ràng ánh mắt thất vọng của Cẩn Mai trước khi cô rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024160/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.