Buổi chiều ngày hôm đó, nhà họ Phan đón một vị khách không mời.
Lúc Cẩn Mai còn đang bận xem tài liệu thì vệ sĩ chạy vào báo cáo, sau khi nghe xong, cô cũng khẩn trương đứng lên. Mà lúc này Cố Thành Khang ngồi xe lăn, được vệ sĩ đẩy vào. Nhìn thấy cô, ông nở nụ cười lịch sự, Cẩn Mai không ngờ ông lại tới đây, nhất thời không kịp phản ứng.
Cô rót trà, sau đó ngồi xuống đối diện ông. Cố Thành Khang thưởng thức một ngụm, sau đó thở dài. “Trà cũng giống như đời người, ban đầu uống vào có thể sẽ đắng ở cổ họng nhưng dần dần lại chuyển sang một vị ngọt mơ hồ, tĩnh lặng như trà bình tâm như trà. Ta đã sống tới từng tuổi này rồi, cũng trải qua qua nhiều chuyện, đúng có sai có, nhưng hiện tại lại chỉ có mong muốn được cùng gia đình ở vườn hoa, cùng những đứa cháu đang nô đùa, vui vẻ bình lặng thưởng trà Long Tĩnh. Nhưng có vẻ, mong muốn đó lại quá xa xỉ.”
Cẩn Mai không đáp, chỉ tập trung lắng nghe.
Cố Thành Khang nhìn cô, tiếp tục. “Cẩn Mai, ta xin lỗi vì trước đây đã nghĩ sai về cháu, nghĩ sai về chuyện của cháu và Tư Vũ. Có phải cháu cảm thấy người làm cha như lão già này quá tuyệt tình không? Lúc nào cũng chỉ nghĩ tới chuyện bắt Tư Vũ chịu trách nghiệm gánh vác nhà họ Cố, từ nhỏ tới lớn không hề hỏi nó muốn gì, thích gì.”
Cẩn Mai lắc đầu. “Nếu là lúc trước con nhất định sẽ nghĩ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-em-la-may-man-cua-anh/2024147/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.