Ngồi trong xe nó thở dài, may sao không ai biết được nét vẽ của mình, nhưng nó thầm nghĩ “chắc là mình vẽ manga khác với vẽ chân dung họa sĩ”
“Rumi tiểu thư, tôi có điều băn khoăn là… họ sẽ làm gì với bức tranh đoạt giải nhất”
Riko lái xe nhưng trong đầu lại suy nghĩ rất nhiều, mà chủ yếu là khen tài vẽ tranh của nó.
“À bọn họ mang vào bảo tàng trưng bày, không thì tặng cho người họa sĩ nổi tiếng đó.”
Nó nhàn nhạt khoanh tay nói.
“Vậy sao? Tiểu thư đúng là rất giỏi”
“Ta chỉ giỏi đủ dùng thôi”
Dừng trước cửa lớn của dinh thự, đôi lông mày đẹp của nó khẽ nhíu lại, cảm giác bất an một chuyện gì đó.
Riko và Rumi vừa bước chân lên tới phòng khách, cả hai đột nhiên dừng lại nhìn sự việc trước mặt.
Một hầu gái mặc trang phục màu trắng đen, dài gần tới chân, đeo cặp kính màu đen, mái tóc màu xanh lá chuối thả xuống dài tới ngang eo.
Cậu con trai khuôn mặt bay bi hết sức, nước da trắng, đôi mắt màu đen thẫm, mái tóc màu vàng nhạt, mặc bộ quần áo thun bình thường nhìn chằm chằm vào Rumi.
Riko đánh giá sơ bộ thì cậu con trai này bằng tuổi Rumi, và kia chắc là hầu gái của cậu nhóc.
“Riko tiễn khách?”
Không khí trở nên ú ám hơn bình thường, Rumi nhanh chóng hất cọng tóc rồi trở về ghế ngồi, cất giọng không quan tâm nhàn nhạt kiểu đuổi khách.
“Rumi tiểu…”
Riko hết sức ngạc nhiên, chưa hỏi han
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-cuu-vi-ho/1923751/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.