Riko lại trở về dinh thự rồi dọn dẹp công việc.
Riko quả là một chú cáo chăm chỉ nhiều đấy, cáo đang trồng một vườn hoa ở sau nhà, còn có một cái biển rất đẹp mắt, một vườn hoa tuy líp vì cáo rất thích màu hoa đó, điều lạ là Hikaru cũng bị cáo bắt phải làm, nếu không sẽ nhịn cơm trưa, chỉ tại Hikaru không biết nấu ăn mà phải làm chân sai vặt của hắn, công việc cũng nhẹ là cuốc đất… mà vừa cuốc được ba phát thì Hikaru vào ghế ngồi vì mệt, nhưng cũng bị cáo lôi ra cho bằng được, cuốc được vài phát nữa thì bị cuốc bập vào chân, lại ngồi nghỉ… nhưng đã là thần thì việc đó chẳng có quan trọng gì, chỉ biến một cái là vết thương sẽ lành, cũng chẳng đau đớn, mà có đau thì cũng là cố ý thôi. Sau đó cáo ra chợ mua hoa về trồng và đồ ăn về nấu cơm trưa cho nó luôn.
Trang phục của cáo hiện giờ rất bình thường, không mọc tai hay mọc đuôi, hắn đi dạo một hồi gần cả tiếng đồng hồ thì mới tìm được một cửa hàng bán hoa giống cực đẹp, nhưng khổ nỗi… hắn không có tiền, chỉ có vài đồng xu lẻ của thời trước thôi, hắn hỏi xem Hikaru có không thì gửi nhanh qua cho hắn.
“Ừm… ta có… ta có này… đợi ta gửi qua cho”
“Ngươi lấy đâu ra”
“À thì… đó là tiền tích góp từ thế kỷ trước, đến giờ ta đổi ta đồng Yên Nhật để xài”
“Oh, ngươi cũng thông minh lắm, về ta trả ngươi sau”
Vì một phút lơ là mà Riko không để ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-cuu-vi-ho/125870/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.