Nó trở về dinh thự sau giờ học, nó thấy lạ là cái tên Zenshiro hôm nay không đi học, mà thôi cần gì quan tâm tới hắn ta chứ, nó lên mở cửa phòng và gọi tên Riko, thấy nó vào Riko giả ngủ say như chết, nó mỉm cười ôm nhẹ Riko vào lòng, kiểm tra vết thương thì thấy lành lặn rồi nên cũng an tâm.
Sau đó chợt nó nhớ lại cái tên Zenshiro và nhìn Riko, có gì đó giống giống nhau, nhưng nó chẳng thể nào nghĩ ra được điều gì?
Ngày đẹp trời… sau giờ học, nó đi dạo trong công viên gần đó, bất chợt nó thấy tiếng của một con chó con sủa, nó chạy theo tiếng gọi và dừng lại trước một cái thùng giấy, bên ngoài có chữ “Hãy nhận nuôi chú chó đáng thương này”.
Và con chó đó vẫy đuôi mừng rỡ, nhảy bổ lên người nó để được ôm, chú chó này chính là Hikaru, nếu hắn không cho cậu ở thì cậu sẽ tìm cách để được vào dinh thự đó ở, hơn nữa cậu cũng mới phát hiện ra, tổ tổng của nó mà kiếp trước từng nhận nuôi ông nội và bà nội của cậu.
Hồi đó nạn dịch hoành hành, loài sói không thể sống được lâu, ông bà của cậu chỉ còn một cách là biến thành chó hoang và mong được sự chăm sóc của con người, như vậy sẽ mau khỏi hơn, và nó chính là người nhận nuôi hai con một đực một cái.
Ngay sau đó trời bất chợt đổ mưa, Riko ở dinh thự biến thành dạng người cáo đang rất lo lắng cho nó, vì đi học mà giờ này chưa về, bình thường thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-cuu-vi-ho/125866/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.